Ngày hôm sau có tuyết rơi.
Bầu trời trong xanh không một gợn mây, ngôi làng bao phủ trong ánh nắng vàng làm phai mờ lự kính đen trắng, giống như một bức tranh với màu sắc tươi sáng, và tuyết đọng lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Tối hôm qua trước khi ngủ, Vân Sơ miên man suy nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy kế hoạch máy bay yểm trợ cùng Mạnh Chiêu Chiêu rất đáng tin cậy, thế cho nên, đầu óc rất phấn khích, nghĩ đến viễn cảnh tổ chức đám cưới cùng Giản Du ở nước ngoài.
Một đêm không mộng, khi tỉnh dậy, khoảng sân nhỏ vẫn yên tĩnh.
Mười lăm phút trước, Mạnh Chiêu Chiêu đã gửi đến một tin nhắn: "Dậy chưa?"
Năm phút trước lại gửi tới một tin nữa:??? Vẫn chưa dậy?
Vân Sơ trả lời: Dậy rồi dậy rồi
Mạnh Chiêu Chiêu trả lời trong vòng một giây: Hôm nay là ngày hẹn hò riêng, cô mời Giản Du hẹn hò trên bảng đen nhỏ đi!
Vân Sơ: Cô thì sao
Mạnh Chiêu Chiêu: Cô mang Giản Du đi là được
Vân Sơ:......!Cô có nghĩ tới vấn đề này không
Mạnh Chiêu Chiêu: Cái gì?
Vân Sơ: Tôi không mang cô Giản đi được thì làm sao bây giờ?
Mạnh Chiêu Chiêu: Không phải chứ?
Mạnh Chiêu Chiêu: Tôi cảm thấy cô Giản có ấn tượng tốt với cô
Vân Sơ: Thật vậy chăng
Mạnh Chiêu Chiêu: Ừ
Vân Sơ: 【 Nằm trong chăn cười thầm.jpg】
Mạnh Chiêu Chiêu:?
Vân Sơ trở mình, cố gắng kìm nén nụ cười của mình, nhưng vẫn không nhịn được cười một cách ngây ngô.
Sau đó bật dậy khỏi giường, muốn hẹn hò thì phải chọn quần áo xinh đẹp nhất, trang điểm tinh xảo nhất.
Nhưng mà —
Trước khi đến bước hẹn hò thì phải viết tên của Giản Du lên bảng đen và mời cô trước đã.
Vân Sơ chạy bạch bạch xuống lầu.
Bảng đen ở ngay cửa phòng khách, tổ chương trình đã vẽ bóng bay và trái tim lên trên đó, còn có hình dán những chú thỏ nhỏ, nàng cầm phấn lên trang trọng viết hai chữ Giản Du lên bảng.
【 đối tượng được mời: Giản Du.
Người mời: Vân Sơ.
Thời gian hẹn hò: sau khi ăn sáng.
Địa điểm hẹn hò leo núi trong nhà, ăn cơm ^ ^]
Nếu Giản Du đồng ý, dán sticker mặt tươi cười ở bên cạnh là được.
Vân Sơ đặt phấn xuống, vừa gửi tin nhắn cho Giản Du vừa đi lên lầu: Cô Giản dậy chưa?
Có lẽ Giản Du vẫn chưa dậy, thật lâu không có trả lời nàng.
Vân Sơ cũng không để ý, nàng tắm một cách nhanh nhất có thể, vừa mở Weibo vừa sấy tóc.
Khi hóng drama nàng thích dùng account phụ, nhưng hôm qua dùng account chính để tuyên truyền, còn chưa chuyển lại, nào ngờ chỉ một đêm, fans tăng vọt, bình luận chuyển phát 999+, mới vừa mở ra liền bị đứng máy.
Vân Sơ:?
Hiển nhiên là di động của nàng chưa bao giờ trải qua một trận chiến như vậy, bị lag ước chừng hai phút mới trở lại bình thường.
Vân Sơ sững sờ mở danh sách tin nhắn ra.
【 TvT tiểu Xuân đáng yêu quá a a a a a 】
【 tôi rất thích một cô gái sáng ngời như vậy, tôi xem trang chủ Weibo của cậu rồi, thật sự rất thích, hâm mộ hâm mộ 】
【 kỹ thuật diễn rất tốt! Phát hiện bảo tàng rồi! 】
【 Cảnh khóc hôm qua tôi thực sự respect, cô gái nhỏ tương lai đáng mong chờ.
】
【 tôi cũng có thể! 】
【 trời ạ, đây không phải là Vân Sơ đang quay chương trình yêu đương cùng Giản Du sao? Sau khi hai người yêu đương có thể hợp tác một chút hay không! Chờ mong chờ mong! 】
Tình huống này là sao?
《 lần đầu gặp gỡ 》 trì hoãn quá lâu, Vân Sơ chỉ là một vai phụ, lại bởi vì hai ngày này đang quay chương trình, một lòng một dạ đặt trên người Giản Du, cho nên không để tâm lắm đối với bộ phim này.
Cũng vừa mới hôm qua Trần Tĩnh nhắc nhở nàng, nhân vật của nàng thủ vai sắp online, bảo nàng tuyên truyền một chút, nàng mới đăng Weibo tuyên truyền.
Nhiều người chạy tới như vậy......!Là thuỷ quân* sao?
*Thủy quân: một nhóm người được mua chuộc sử dụng tài khoản trên Internet để nâng/dìm nghệ sĩ, tác phẩm (có thể là gian lận số liệu bằng cách mua like, mua người theo dõi hoặc “làm ngập” các diễn đàn bằng những bình luận giả nhằm bôi nhọ nghệ sĩ)
Vân Sơ chụp ảnh màn hình gửi cho Trần Tĩnh.
Vân Sơ: Chị Tĩnh, nếu có tiền mua thuỷ quân như vậy, không bằng thương lượng với công ty tăng tiền lương cho em.
Vân Sơ: Chị nhìn xem cái này đi, phồn vinh giả tạo là có ý gì!
Trần Tĩnh: Dậy rồi đó hả???
Vân Sơ: Dậy rồi
Trần Tĩnh: Chị nghẹn cả đêm rồi đấy! Hỏi đội ngũ đạo diễn bên kia thì nói rằng em đang nghỉ ngơi không dám quấy rầy em!
Vân Sơ:?
Trần Tĩnh: Em vẫn chưa biết sao? Lần đầu gặp gỡ viral rồi!
《 lần đầu gặp gỡ 》 vốn dĩ có đề tài dễ dàng gây sốt, được nhiều người quảng bá, nhà sản xuất tận tâm, kịch bản và ê-kíp đều thuộc hàng đỉnh cao.
Đội hình diễn viên chính có độ nhận diện cao, được chiếu trên truyền hình vệ tinh, sau khi phát sóng, rating đã phá 1% trong hai ngày liên tiếp.
Nương theo ngọn gió đông này, Vân Sơ sẽ có càng nhiều người chú ý đến.
*Rating phá 1%: đề cập đến số lượng khán giả xem TV với tốc độ trung bình 1% mỗi phút trong khu vực khảo sát.
Do sự khác biệt về tổng dân số truyền hình ở các khu vực khảo sát khác nhau, số lượng người xem được thể hiện bằng xếp hạng của một điểm là khác nhau.
Ví dụ: nếu tổng số người xem TV ở khu vực A là 10 triệu, thì xếp hạng của một điểm (1% xếp hạng) đại diện cho 100.000 người; tổng số lượng người xem TV của khu vực B là 5 triệu, thì xếp hạng của một điểm (1%) đại diện cho 50.000 người.
Trần Tĩnh: Tối hôm qua chị thấy rằng sau 0 giờ, số lượng người hâm mộ của em từ từ tăng dần, tối ngủ còn mơ thấy cảnh tượng em đoạt giải Thị hậu phát biểu cảm nghĩ nữa cơ
Trần Tĩnh: 【 nằm mơ rất đẹp.jpg】
Khi Vân Sơ mới vừa nhận kịch bản bộ phim này, điều nàng coi trọng là một đội ngũ tốt và một kịch bản hay, đạo diễn cũng có tiếng là giỏi hướng dẫn diễn viên, nàng tận tâm diễn tốt vai diễn của mình, sau đó thì không quan tâm nhiều đến nó nữa.
Nhưng lại không nghĩ rằng, phần quà này bị trì hoãn lâu như thế mà vẫn có thể cho nàng một bất ngờ lớn như vậy.
Trần Tĩnh: Đáng tiếc suất diễn của em không nhiều lắm!
Cái chết của Tiểu Xuân do Vân Sơ thủ vai đã trực tiếp dẫn đến việc hình thành tính cách của nhân vật chính và có ảnh hưởng rất lớn đến nhân vật chính, vì vậy cái chết là điều khó tránh khỏi.
Chỉ có cái chết mới có thể trở thành bạch nguyệt quang, trở thành vết sẹo dù có xoá cũng không thể biến mất được.
Vân Sơ: 【 nếu chị khen em vậy thì em chỉ đành cố gắng xoa eo mà làm.jpg】
Vân Sơ: Hôm nay em muốn cùng cô Giản đi hẹn hò!
Trần Tĩnh:? Tiến triển nhanh như vậy?
Giản Du vẫn chưa trả lời nàng, Vân Sơ có chút chột dạ, nàng trả lời một chữ dạ, mới vừa thoát khung thoại liền nhìn thấy Giản Du trả lời nàng: Xuống lầu ăn sáng.
Xem ra Giản Du có thói quen dậy sớm, lại đi mua bữa sáng.
Sau khi Vân Sơ đi xuống, các khách mời cũng tốp năm tốp ba đi tới phòng ăn, Chúc Hoàn Nhĩ ngại ngùng: "Ngày nào cô Giản cũng thức dậy sớm quá, lại còn chuẩn bị bữa sáng cho chúng tôi nữa."
Giản Du cười cười, không nói gì.
Vân Sơ uống sữa bò, liếc nhìn Giản Du một cái, rồi lại lẩm bẩm trong lòng, nàng cùng Văn Tây xuống lầu, không tiện để đến phòng khách xem chiếc