Omochii: chương trước văn nó không ổn nên mình xoá, ngày nay hứa bù 2 chương H+.
..........
Tóm tắt: người yêu cũ là một thằng điên, anh ta đã bắt cóc bạn và...hành hạ bạn.
Warning: có chi tiết bạo lực, vui lòng chú ý trước khi xem. Không hợp vui lòng out.
..........
"Đau...đau quá."
"Làm...ơn..xin anh, dừng-dừng lại đi."
Cô gái nhỏ đang bị tên khốn kia cưỡng bức. Các ngón tay bị hắn tay bẻ gãy, máu và nước mắt trên gương mặt làm cho em thật thảm thương, hắn điên rồi, hắn điên vì tình mất rồi.
Quay lại vài tiếng trước khi sự việc xảy ra.
Đã được 1 tháng kể từ khi em chia tay bạn trai của mình. Em đã từng rất yêu người đó, nhưng anh ta lại là một tên có vấn đề về thần kinh và điều đó làm em vô cùng sợ.
Hắn ra luôn kiểm tra điện thoại của em bất kì lúc nào, hay đơn giản là không hề muốn em dây dưa với bất kì ai ngoài gã. Hắn đã từng tát em chỉ vì em cãi lời hắn...
Quá đủ rồi, em nhất định sẽ chia tay và rời khỏi đó.
Nhưng chuyện nào dừng lại đâu, trong một tháng khi chia tay em liên tục bị gã khủng bố bằng điện thoại, vô vàn cuộc gọi lúc nửa đêm hay vài ba giờ sáng.
5
Đêm nào cũng vậy, em hoàn toàn không thể nào nhắm được mắt bởi em luôn cảm thấy ngôi nhà của mình không an toàn.
Hắn luôn đứng trước cửa nhà em hằng đêm và rời đi khi tờ mờ sáng.
2
Uống một tách cà phê cho tỉnh người, tối qua chuyện đó lại tiếp tục diễn ra khi Kazutora gọi cho em không ngừng. Đôi mắt muốn nhắm đến nơi nhưng phải cố gượng người để làm việc.
Tối nay hay là ngủ ở khách sạn nhỉ? Cảm giác ở nhà không được an toàn là mấy. Khách sạn khá an toàn vì một phần nó có bảo vệ và một phần nhân viên giữ kín thông tin của người thuê phòng.
Không nghĩ nhiều, em quyết định rồi. Tối nay sẽ ngủ lại ở khách sạn.
Và khi nửa đêm, em đã hoàn toàn chìm vào giấc ngủ...không.
Em tỉnh lại dưới ánh đèn chập chờn trong một căn phòng nào đó khá lạ mắt.
Nó không phải là phòng ở khách sạn, cũng không phải là phòng của em. Căn phòng này...nó lạ lắm.
Tỉnh dậy khi cơ thể không có gì ngoài đồ lót, bấy giờ em mới hoàn hồn bật dậy. Hai tay bị trói lại vào nhau, một bên chân thì bị xích lại với bức tường. Không ổn rồi.
Linh tính mách bảo tình trạng hiện tại của em vô cùng nguy hiểm, đúng rồi. Tỉnh dậy ở một nơi lạ và như thế này thi ai mà không sợ?.
Xuống giường và bước chân lại chỗ khung cửa sổ bị đóng kín, em cố nhìn qua khe hở duy nhất còn sót lại ra bên ngoài. Một màn tối đen chẳng biết đó là gì, giống như hình ảnh cái cửa sổ lổ vuông trong phòng của Mị...cái cửa sổ tượng trưng cho sự giam cầm đầy đoạ một kiếp người.
9
"Em tỉnh rồi sao?."
Giọng nói đó...
Giọng nói làm cả đời em không thể quên được. Nó là của Kazutora. Tên bạn trai cũ của em.
Vội quay người nhìn về phía sau, Tora bước vào trên tay là một đĩa đồ ăn còn nóng hổi, gã nhìn em mỉm cười hạnh phúc sau đó đặt cái đĩa lên bàn.
"Lại đây, anh muốn ôm em." Kazutora.
Hai tay dang rộng, gã chờ em tiến lại và ôm chầm lấy gã thôi. Một cái ôm thắm thiết sau một tháng xa cách, ôi...gã nhớ em. Gã nhớ cái ôm, cái hôn từ em. Nhớ tất cả mọi thứ trên người em.
"Anh...sao tôi lại ở đây!?."
"Mau lại đây nào, tay của anh sắp mỏi rồi đấy." Kazutora.
"Mau trả lời đi, sao tôi lại ở đây hả??."
Trước lời nói của em như thế, Tora liền không cười nữa, gương mặt của gã giờ đây lạnh lẽo vô cùng. Hai tay thả xuống và từ từ tiến lại chỗ em.
"Anh-anh muốn gì!??"
Tình thế bị ép dồn vào tường, bạn lia mắt tới con dao gọt trai cây ở gần đĩa thức ăn. Chân lao nhanh tới và chộp lấy nó, mũi dao liền hướng về phía gã trai kia.
"Đừng tới đây!!."
"Mau thả con dao xuống đi " Kazutora.
"Anh...đừng tới đây!!."
"Nghe anh, hãy thả con dao xuống." Kazutora.
Mặt hắn nghiêm trọng hơn rồi, con dao của bạn vẫn nằm trong tay. Mũi dao vẫn hướng về phía Tora, nhưng bạn nhầm rồi. Tora là một kẻ bất lương, anh ta nhanh chóng phóng đến chụp lấy con dao và ghì bạn xuống nền.
Tay ấn mạnh đầu, tay khác cướp lấy con dao và đẩy nó ra xa.
Bướng bỉnh làm sao khi bạn thu một chân lại và đá nó vào bụng gã trai, thoát khỏi lần này nhưng chưa chắc thoát được lần sau. Hắn nắm lấy sợi xính và giật nó về phía mình.
Tora...tức giận rồi. Bé con này không ngoan tí nào, thật hư đốn.
"Thật là...mới một tháng mà em đã hư đốn như vậy sao?." Kazutora.
"Thả tôi ra!!!."
Gã bực mình lắm rồi đấy, tay túm lấy tóc của em và đập mạnh nó xuống sàn.
3
Một cái.
Hai cái.
Ba...
"Ơ? Sao em lại khóc? Anh đã làm gì đâu?" Kazutora.
17
Mái tóc bù xù, máu mũi chảy thành dòng hoà với nước mắt. Bạn thút thít cố kiềm nén nước mắt lại.
Đau...rất đau.
"Em thật sự không ngoan tí nào." Kazutora.
Gã liếm một đường trên gương mặt của em, sau đó quay sang mũi liếm lấy máu. Một mùi tanh thật nồng. Môi gã dính đầy máu của em, gã liền sáng cho em một nụ hôn.
Đầu lưỡi tách môi vào bên trong, vị tanh của máu vẫn còn đó. Nó nồng lên đến tận đại não.
Bất lực hoàn toàn trước tình thế này. Tora thấy em nằm yên và không phản kháng thì rất vui, gã ôm em vào lòng vỗ về an ủi.
Tay vỗ vỗ lấy lưng em yêu chiều làm sao.
Mà...chắc gì nó đã dừng lại?.
Bế em lên giường ngồi, gã quay lại bàn cầm lấy đĩa đồ