Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm (Tình Yêu Xa Lạ)

Chạm mặt


trước sau

Một chiếc xe Bentley màu đen, dừng lại ở chỗ không xa, ẩn nấp dưới màn đêm và bóng cây, nên cũng không nhìn được rõ ràng.

Ở đăng sau xe, Tô Mộng kính trọng nói một câu: “Cảm ơn chủ tịch Trầm đã đưa tôi vê, vậy thì, chủ tịch Trầm, tôi đi trước đây.”

Nói xong, chìa tay ra năm lấy tay cầm của cửa xe.

Tô Mộng dùng lực nhẹ, mở cửa xe ra, đúng lúc đang mở cửa xe, thì một cánh tay thò ra, đặt trên mu bàn tay cua cô, Tô Mộng giật mình, lập tức kinh ngạc quay đầu lại.

Bên cạnh của cô, trên khuôn mặt anh tuấn sắc bén kia, lúc này đang được bao phủ bởi một màn sương lạnh, một đôi mắt, vô cùng hung ác nham hiểm, đôi mắt không cử động nhìn chằm chằm...

ra ngoài cửa sổ xe? Tô Mộng theo phản xạ cũng nhìn theo ánh mắt của anh, người và cảnh ở trong tâm mắt, đôi mắt xinh đẹp của Tô Mộng trợn to lên...

Tiểu Đồng? Còn có cả...

công tử nhà họ Tiêu? Giản Đồng vừa tan làm, ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy Tiêu Hằng.

Giản Đồng đã quen rồi, vào mỗi buổi tối tan làm, ra khỏi cửa của Đông Hoàng, thì lại nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú đang nở nụ cười đó.

Đôi lúc, bản thân cô cũng trở nên ngỡ ngàng...

Không biết vị công tử này rốt cuộc còn muốn quấy rầy cô đến khi nào nữa.

“Nhanh lên nào, sao chậm chạp thế”

Tiêu Hằng ung dung dựa vào bên cạnh cửa xe Maserati của anh, nhìn thấy Giản Đông bước ra, lập tức hoan nghênh chào đón.

Anh vẫn thường xuyên đến phòng riêng của Đông Hoàng, thỉnh thoảng vẫn cứ kéo Giản Đồng đi dạo chợ đêm để ăn đêm, tiện thể đi dạo một chút ở bên sông Hoàng Phổ, thưởng thức cảnh đêm của thành phố S này.

Giống như, bọn họ đang thực sự yêu đương Vậy.

Tiêu Hằng đi lên phía trước, dang rộng cánh tay ra, vui vẻ chậm rãi ôm chặt người phụ nữ vào trong lòng của mình, rôi ôm cô ngồi lên trên ghế phụ lái của anh.

Trong xe, giống

như có một cơn gió lạnh kéo đến, đôi mắt phượng hoàng hẹp dài của người đàn ông, u ám nhìn chằm chăm vào cánh tay đó của Tiêu Hằng...

Người phụ nữ đáng chết này, lại không tỏ ra chút từ chối nào như vậy, để mặc cho tên họ Tiêu kia ôm! Có một phút kích động, muốn đi đến chỗ cánh tay chướng mắt kia, từ trên vai của người phụ nữ đó lôi xuống, toàn thân Trầm Tu Cẩn toát ra hơi thở lạnh lẽo.

Tô Mộng bỗng run cầm cập, dè dặt quay sang nhìn trộm Boss của mình đang ngôi bên cạnh, có một cảm giác khóc không ra nước mắt...

Ai lại có thể thả lỏng khi bên cạnh có một cái hâm băng thiên nhiên chứ? Cùng lúc này, cũng bắt đầu lo lắng cho Giản Đồng.

Rất hiển nhiên, người Boss lạnh lùng bên cạnh cô này, ánh mắt lúc này nhìn Giản Đồng, quả thực không thể gọi là thân mật, không chỉ không thân mật, mà còn rất...

đáng sợ.

Ngồi đằng sau xe, toàn thân người đàn ông tỏa ra một hơi lạnh, đôi mắt sâu đen, khóa chặt vào hình bóng ở bên ngoài cửa cách đó không xa kia.



















- -----------------


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện