“Cậu làm à?”
Giọng nói lạnh lùng, cất lên từ trong miệng của Trầm Tu Cẩn, lạnh đến nỗi giống như đá ở trong hâm băng.
Tiêu Hằng nhìn chỗ nào của Trầm Tu Cẩn cũng thấy không thuận mắt, hếch cằm lên khiêu khích: “Phải.
Cậu có thể làm gì tôi nào?”
Ánh mắt cực kì nguy hiểm của Trầm Tu Cẩn, liếc nhìn Tiêu Hằng, khuôn mặt anh tuấn co lại, đột nhiên cử động khóe môi, nở ra một nụ cười, Giản Đồng chỉ cảm thấy một lực dẻo dai đẩy mình ra, vào lúc phản ứng lại, vừa giương mắt lên, tim giống như ngừng đập! “Tôi có thể làm gì cậu?”
Trầm Tu Cẩn rên rỉ, dáng người cao to xông về phía của Tiêu Hằng, cười nhạo một tiếng, rồi giơ năm đấm ra: “Bây giờ tôi sẽ nói cho cậu biết!”
Nắm đấm đến nhanh như gió, sắc mặt của Tiêu Hằng ngay lập tức thay đổi, không hề trốn chạy, cũng giơ nắm đấm lên đấm như vậy...
bịch! Hai người đấm nhau, Tiêu Hằng bị lùi lại hai bước, cố gắng đứng vững, ánh mắt thay đổi liên tục, dường như vô cùng sợ sệt Trâm Tu Cẩn, bàn tay bị chấn động đến tê cả đi, trong lòng Tiêu Hằng tức giận, cắn răng chế giễu: “Cậu đánh đi, chạm thì tôi cũng chạm rồi”
, đôi mắt đào hoa liếc về phía Giản Đồng ở gần đó, ánh mắt có chút u ám, đột nhiên sáng lên: “Đừng nói môi của cô ta, khắp cơ thể của cô ta tôi cũng đã chạm hết rồi, vừa nãy ở trong phòng riêng, tôi và cô ta lại mây mưa một trận.
Người họ Trầm, cậu đánh tôi thì có tác dụng gì không? Người phụ nữ của cậu, thử thì tôi cũng thử rồi, theo lí mà nói, để cho cậu đánh một trận, cũng không bị lỗ”
Vào lúc Tiêu Hằng nói ra những lời không suy nghĩ, màu máu trên khuôn mặt của Giản Đồng liên biến mất, cản chặt hàm răng lại, bàn tay nắm thành nắm đấm buông xuống sát người, không ngừng run rẩy! Hơi thở lúc này của Giản Đồng cũng hỗn loạn cả lên.
Khuôn mặt nhỏ tái mét, trong ánh mắt hiện lên một chút đau khổ...
Tiêu Hằng, tại sao phải bịa đặt, vụ cáo hãm hại cô! Tiêu Hằng nhìn vào người đàn ông ở đối diện, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lùng, trong lòng bỗng thấy