Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm (Tình Yêu Xa Lạ)

Nếu cô ấy vô tội thì phải làm sao


trước sau

“Tôi muốn làm như thế nào, từ khi nào, mà lại phải có sự đồng ý của cậu thế? Hả?”

Trầm Nhất bỗng run cầm cập, trên trán toát ra mồ hôi lạnh: “Tôi...

Boss, tôi chỉ cảm thầy, chuyện này đã trôi qua ba năm rồi, vả lại, lịch sử cuộc gọi còn cả tin nhắn trong điện thoại của cô chủ Vi Minh, đã nói lên tất cả rồi.

Tôi chỉ là cho rằng, không cần thiết phải vì một sự thật mà phải lãng phí thời gian thôi.”

Đôi mắt lạnh lùng sâu lắng của Trầm Tu Cẩn, đột nhiên càng trở nên lạnh lùng hơn, nhìn chằm chằm lên khuôn mặt của Trầm Nhất: “Cậu hình như, không hi vọng tôi điều tra chuyện năm đó?”

Ngay lập tức, sắc mặt của Trầm Nhất tái mét lại, không suy nghĩ nhiều, đầu gối liền đập xuống mặt đất: “Boss, tôi không hề có ý đó, tôi chỉ là cảm thấy, Boss...

Boss bây giờ thay đổi rồi, thay đổi khác hẳn so với trước kia rồi.

Tuy cô Giản đối với anh có tình có nghĩa, nhưng Boss bây giờ vì cô Giản mà bị mềm lòng rồi, ông nhà cứ dặn dò đi dặn dò lại tôi, thân làm người câm lái của nhà họ Trầm, Boss không nên mềm lòng giống như những người thường, như vậy sẽ khiến cho anh bị mềm lòng, sẽ trở nên có khuyết điểm, kẻ địch của nhà họ Trầm có quá nhiều, Boss gánh vác trách nhiệm nặng nề...

không thể vì một người phụ nữ mà trở nên..."

“Đủ rồi!”

Trầm Tu Cẩn đột nhiên bật dậy, đôi mắt lạnh lùng liếc nhìn Trầm Nhất đang quỳ ở dưới đất, vẻ lạnh lẽo ở trong đôi mắt dường như có thể đóng thành băng! “Cậu có còn nhớ, mỗi một người thân cận ở bên cạnh chủ nhân của nhà họ Trâm, đều phải lựa chọn như thế nào không?”

Đôi mắt lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Trầm Nhất: “Tôi 7 tuổi liền chọn người, trong số 10 người, người thứ nhất là chọn cậu, vì vậy cậu tên là Trầm Nhất.

Bắt đầu từ lúc cậu tên là Trầm Nhất, chủ nhân mà cậu phải công hiến và nghe theo, chỉ có một mình tôi.

Quyết định của tôi cậu phải nghe theo, mệnh lệnh của tôi cậu phải chấp hành, đây bắt đầu từ khi cậu ở bên cạnh tôi, cậu được gọi là Trầm

Nhất, có duy nhất một chuyện mà cậu phải làm

- nghe lời, nghe lời của tôi.”

Trên trán của Trầm Nhất ướt sũng, Boss rất hiếm khi nói những lời này với đám người bọn họ, đến nỗi anh gần như làm phải một điều cấm kị, trong lòng lúc này hoang mang rối loạn, trên khuôn mặt cương nghị của Trầm Nhất, trắng bệch như ma, “bịch!”

Cái đầu đập xuống đất, phát ra một tiếng động lớn, Tô Mộng ở bên cạnh cũng căng thẳng co rúm vai lại, đến thở cũng không dám thở.

Cô muốn câu xin, nhưng lại không dám nhiều chuyện.

Hơn nữa, Trầm Nhất cũng đã phạm lỗi lớn.

Một đầy tớ không thể có hai chủ! Cho dù một người nữa là ông nội ruột của Boss, nhưng cũng không thể vượt quá giới hạn như vậy! Ánh mặt lạnh lùng của Trầm Tu Cẩn đặt lên trên người Trầm Nhất, cuối cùng có chút cảm động, hất hất tay: “Thôi bỏ đi, cậu hãy lấy công chuộc tội, đi điêu tra rõ ràng chuyện ba năm trước, có phải là có ẩn tình gì không”

Trầm Nhất cảm ơn đi cảm ơn lại, bước ra khỏi văn phòng của Tô Mộng, vào khoảnh khắc cánh imgwebtruyen















- -----------------


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện