Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm (Tình Yêu Xa Lạ)

Rất nhiều sai lầm ngẫu nhiên


trước sau

Ánh mắt sắc nhọn như mũi tên nhìn vào Trầm Nhất: “Tại sao lại tráo đổi tài liệu? Cậu và lão già khốn khiếp họ Hạ kia là một hội? Vậy thì cậu trả lời tôi, cô ấy ở đâu?”

Cô ấy ở đâu mới là điều mà anh muốn biết nhất! “Tôi...không biết cô chủ ở đâu.

Tôi...chỉ là một phút mềm lòng”

.

“Được rồi!”

Người đàn ông quát lên, day day ấn đường: “Tôi chỉ quan tâm một điều duy nhất, cô ấy đang ở đâu”

.

Còn đối với Trầm Nhất, lúc này Trầm Tu Cẩn lại thờ ơ như không: “Việc của cậu, đến đây là chấm dứt.

Cậu đã theo tôi cũng một thời gian rôi, cậu đi đi”

.

“Cậu chủ!”

Trầm Nhất không dám tin vào tai mình: “Anh trừng phạt tôi đi, trừng phạt thể nào cũng được! Nhưng đừng đuổi tôi đi!”

“Trầm Nhị, tiên khách!”

Trầm Tu Cẩn toàn thân mệt mỏi, day day thái dương, mãy ngày nay gần như không hề nghỉ ngơi, không hề chợp mắt, anh đã không còn sức lực để đi quan tâm những người không liên quan nữa rồi.

“Cậu chủ...”

“Trầm Nhất, lúc này không phải lúc để ầm ï1”

Trầm Nhị tiến lên phía trước: “Đừng khiến tình hình thêm loạn, sau khi cô chủ rời đi, cậu chủ đã sắp phát điên lên rồi, nếu cậu còn muốn ở lại bên cạnh cậu chủ, thì hãy giúp cậu chủ tìm cô chủ đi, nhân lúc cậu chủ còn niệm tình cũ thì hãy mau đi đi!”

Trầm Nhất nghiến chặt răng, rời đi một cách không cam tâm.

Đầu Trầm Tu Cẩn như muốn nổ tung, Trầm Nhị tiến đến: “Cậu chủ, anh đi nghỉ ngơi một chút đi”

.

Cứ như thế này, người ngã xuống đầu tiên chính là cậu chủ mất! “Đi”

“Đi đâu cơ?”

“Tìm Lục Minh Sơi”

Anh không tin, lúc đó Lục Minh Sơ xuất hiện ở nhà kho cũ cản đường anh chỉ là sự trùng hợp! Liên tưởng đến hành động của Lục Minh Sơ trước đó, Trầm Tu Cẩn không tin Lục Minh Sơ xuất hiện ở đó chỉ vì muốn đánh nhau với anh một trận, rôi không nói gì mà đi mất.

Đợi anh giải quyết xong Lục Minh Sơ thì Giản

Đồng đã rời khỏi thành phố này rồi! Chỉ có một lời giải thích duy nhất, ban đầu Lục Minh Sơ xuất hiện ở đó, là vì muốn để người con gái ấy có thời gian rời đi! Chiếc xe Bentley màu đen xuất phát, có chút hơi hào nhoáng, chạy trên con đường trong thành phố, cho đến khi dừng lại trước một ngôi biệt thự độc lập, Trầm Tu Cẩn xuống xe, theo sau là Trâm Nhị và những người khác cùng xuống xe, cùng Trâm Tu Cẩn đi tới trước cổng căn biệt thự.

Giơ tay bấm chuông cửa.

“Ông tìm ai?”

“Tìm ông chủ của các người”

.

“Ông đợi một chút..”

Người quản gia còn chưa nói hết câu, thì đã bị cơn bão trước mặt lướt qua, “Ông không thể xông imgwebtruyen

























- -----------------


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện