Đã năm ngày rồi! Người đàn ông trong phòng sách toàn thân tỏa ra hơi thở lạnh lùng.
Lục Minh Sơ này, quả nhiên không sạch sẽ, nhưng dường như, phía Lục Minh Sơ kia xảy ra vấn đề rồi.
Trầm Nhị một mực âm thầm đi theo Lục Minh Sơ, thấy đối phương đang tìm tài xế taxi lúc trước chở Giản Đông đi Hàng Châu, sau đó cũng biến mất theo.
Lục Minh Sơ và anh có suy nghĩ giống nhau.
Người đàn ông nở một nụ cười tự giễu...
Ban đầu tất cả bọn họ cùng nhau hợp tác, không biết là cố tình hay vô ý, cuối cùng tất cả bọn họ đối đấu với nhau, người phụ nữ kia trở thành con cừu non vô tội, đi vào trong lông sắt.
Mà bây giờ, ai có thể nghĩ đến, người phụ nữ kia lặng lẽ ra tay, âm thâm lừa hết tất cả mọi người.
"Tiểu Đồng, làm tốt lắm”
Anh cười khổ.
Cốc cốc.
"Vào đi."
"Tôi tới rồi" Là Tô Mộng.
Giọng nói u ám bên cạnh giường, từ xa đến gần, một bóng đen bao trùm đôi mắt cô, mí mắt Tô Mộng khẽ rung lên, không dám làm động tác quá lớn.
Lúc tới đây đã rõ ràng, đến đây là vì bữa tiệc Hông Môn, cô cũng do dự, không biết có nên đem sự thật nói ra hay không.
Nhưng cuối cùng, có lẽ là nhìn thấy Giản Đồng, như nhìn thấy được chính mình vậy.
Câu chuyện của Giản Đồng, tựa như câu chuyện năm đó của cô.
Cô vội vã giúp người phụ nữ ngốc kia chạy trốn, chẳng phải là muốn giúp đỡ bản thân ngốc nghếch trong quá khứ đó sao? Thời điểm nghe xong câu chuyện của người phụ nữ ngốc kia và người đàn ông trước mặt này, ai có thể tha