“Vì thế cuối cùng là cô muốn học theo cô bé lọ lem trong phim kia...vì tình yêu?”
Gương mặt già nua nhăn nheo của ông chủ Trầm, nhìn Giản Đồng với ánh mắt cười mà như không cười.
Rõ ràng là đang cười nhạo “tình yêu”
của Giản Đồng.
Giản Đồng cười nhẹ tự giễu...cuộc đời này cô chỉ có một đoạn tình cảm nghiêm túc duy nhất, vốn dĩ muốn có một kết cục công chúa hoàng tử, nhưng lại không cẩn thận biết thành chuyện cười trong mắt người khác.
Chỉ là...không thể đối phó được với ông chủ Trầm.
Ánh mắt cô lóe sáng, mục đích của ông chủ Trầm không chỉ đơn giản như ngoài mặt.
Muốn đuổi cô đi, ông lão trước mặt có hàng ngàn hàng vạn cách, không nhất thiết phải chọn cách ngu xuẩn như thế này.
Hơn nữa, nếu thực sự chỉ vì đuổi cô đi, thì tại sao nhất quyết lựa chọn thời điểm này? Sớm không làm muộn không làm, lại cứ phải là lúc này? Tầm mắt của Giản Đồng dường như vô tình lướt qua Trầm Nhất ở bên cạnh ông chủ Trầm, não bộ hoạt động thật nhanh, từ lúc Trầm Tu Cẩn xuất hiện ở Nhĩ Hải, thì đã không thấy bóng dáng Trầm Nhất.
Mà lúc cô từ Nhĩ Hải quay trở về thành phố S, lại càng không nhìn thấy bóng dáng Trầm Nhất.
Điều này nói lên, Trầm Nhất đã không được trọng dụng, thậm chí là nửa nuôi nửa đầy.
Nhưng Trầm Nhất rốt cuộc vẫn là người bên cạnh Trầm Tu Cẩn, cùng với Trầm Nhị và chín người khác đều cùng nhau nhìn Trầm Tu Cẩn trưởng thành, mà từ Trầm Nhất đến Trâm Thập, giữa bọn họ lại có thứ giao tình cùng nhau lớn lên mà người thường không có được.
Dù hiện tại Trầm Nhất không được Trầm Tu Cẩn trọng dụng, nhưng chín người còn lại lại không nhất định không âm thầm giao lưu với Trầm Nhất.
Cô đương nhiên không tin Trầm Nhị, Trầm Tam sẽ phản bội lại Trầm Tu Cẩn.
Nhưng dù sao cũng có giao tình cùng nhau lớn lên, nên khó bảo đảm Trầm Nhất sẽ