Xuất chiếu mà Phương Nhật Hạ chọn là vào lúc 9:15, còn khoảng nửa tiếng nữa mới đến giờ.
Hiếm khi hai người lại đi dạo riêng với nhau mà không phải là đi học.
Phương Nhật Hạ nhìn những ô gạch trên đường, mỉm cười nhảy theo đường kẻ của mấy ô trên đó.
Nhảy được mấy bước liền quay lại nhìn Giang Vĩ, cười ngây ngô.
"A Vĩ không đi nhanh bằng tớ!"
Giang Vĩ bị sự đáng yêu của cô chọc đến cười ra tiếng.
"Ừ không bằng cậu."
Phương Nhật Hạ nghe được tiếng cười gợi cảm của anh phát ra không khỏi đỏ mặt.
Bây giờ cô nên đặt tên con là gì nhỉ!?
Bạn học Phương, có phải bạn đã để quên mất tiết tháo ở nhà rồi phải không!?
...
Phim mà Phương Nhật Hạ chọn mua vé xem là một bộ phim thuộc thể loại kinh dị.
Lúc nãy Diệp Tiểu Mạn và Ôn Nhu tư vấn cho cô, nói cô sợ ma như vậy chắc chắn lúc xem sẽ rất khiếp vía, đến lúc đó cứ lợi dụng mà nép vào lòng Giang Vĩ.
Cứ phải gọi là bách chiến bách thắng.
Phương Nhật Hạ lúc đầu còn phân vân, thứ mà trên đời này cô sợ thứ hai chính là ma, sợ nhất đương nhiên phải là mẫu thân đại nhân rồi.
Kể từ khi học cấp hai, Phương Nhật Hạ chưa từng xem lại.
Nhưng vì để ôm được mỹ nam trở về mà Phương Nhật Hạ quyết định hy sinh.
Thời điểm bọn họ tiến vào rạp, có không ít người đã ngồi từ trước.
Ngồi bên cạnh Phương Nhật Hạ là một cặp đôi.
Cảnh mở đầu bộ phim là cảnh nhân vật nữ chính được tuyển vào làm việc ở một công ty bị đồn là có ma ám.
Phương Nhật Hạ lúc đầu còn mang theo tâm lí thấp thỏm, sợ sệt.
Kết quả xem được một nửa bộ phim, cảm thấy thực sự rất xàm, một đứa sợ ma như cô xem mà còn phải trợn mắt lên, sao mà giả trân thế không biết!
Phương Nhật Hạ không thể tìm được chỗ nào kinh dị cả, cô đành phải giả vờ nhắm mắt hô nhỏ một tiếng sợ quá, rồi nép vào lòng Giang Vĩ.
Thân thể anh rõ ràng hơi cứng lại, nhưng lại nhanh chóng đưa tay lên xoa đầu cô.
Nhẹ giọng dỗ dành: "Hạ Hạ không sợ nhé!"
Phương Nhật Hạ dựa vào người Giang Vĩ, hai người kề sát nhau, nhiệt độ ấm áp của anh dường như cũng truyền sang cho cô, vô cùng dễ chịu.
Đột nhiên cô cứ muốn giây phút này dừng lại mãi mãi.
Cặp đôi ngồi bên cạnh Phương Nhật Hạ, cô bạn gái ấy dường như đã được tiếp thu thêm một kiến thức mới.
Cũng học theo cô, nép vào lòng bạn trai.
Cô ấy vốn đang chờ bạn trai dỗ dành, không ngờ anh bạn trai lại trực tiếp dội một gáo nước lạnh: "Em diễn trân quá đi mất!"
Cô bạn gái: "..." Anh nhìn bạn trai người ta