“Thế nhưng, mục đích của tôi chưa bao giờ phải thắng cô, hôm nay tôi chính thức nói với cô rằng, những chuyện đã qua, chúng ta xí xóa bỏ hết, nhưng sau này cô còn dám hất nước bẩn lên người tôi, tôi chắc chắn sẽ giương mắt chứng kiến cảnh đưa cô xuống địa ngục.”
Nhan Ôn đặt dao nĩa xuống, đẩy đĩa món ăn đến trước mặt Giang Linh Vận. “Dù sao chúng ta cũng từng làm việc chung trong một công ty, cô phải đến KB, tôi mời cô dùng một bữa.”
Nhan Ôn nói xong, liền khoác vai Giang Tùy An nở nụ cười dịu dàng: "Em không thích bò bít tết của nhà hàng này, về sau không đến nữa."
Cô dùng bò bít tết để ví von với công ty Giải trí Huy Hoàng, có những nơi tuy lưu lại vết tích trong cuộc đời của cô, nhưng lúc nào cũng do cô lựa chọn, cô muốn đi, không vì bất kì người nào cả, mà vì cô không hài lòng với nơi đó mà thôi. "Cô thật sự rời khỏi Huy Hoàng sao?" Trong mắt Giang Linh Vận vẫn lóe lên tia đắc ý hóng hớt: "Không có công ty nào dám ký hợp đồng với cô đâu."
Mang tiếng hầu ngủ thì có thể đi đâu được chứ?
Thế nhưng giây kế tiếp, Giang Linh Vận liền ý thức được bản thân ngu xuẩn biết bao, ngay cả chị Hà cũng không nhịn được cười: “Cô thật sự ngu ngốc đến thế sao? chủ tịch Giang là chồng của Nhan Ôn, chẳng lẽ Đại Hoa không ký hợp đồng với em ấy ư?"
Một khi nhận được tài nguyên của Đại Hoa, sau này Nhan Ôn sợ không có lối phát triển sao?
Không, cô ấy sẽ phát triển tốt hơn nữa!
Giương mắt nhìn bọn họ rời khỏi, Giang Linh Vận ôm hận muốn đâm đầu chết quách đi cho rồi, cô cầm dao nĩa, hung hãn xiên vào miếng bít tết trong dia, luôn mồm mắng mỏ: “Nhan Ôn, tôi nhất định phải thắng cô.”
Sau đó cô vẫn chưa kịp rời khỏi nhà hàng, liền bị người của KB đuổi tới chặn đường. "Giang Linh Vận, tiền cô nợ công ty chúng tôi khi nào mới trả?” “Tôi nợ tiền các người hồi nào vậy! Có chứng cứ không?" Giang Linh Vận chột dạ lui về sau vài bước, muốn nhân cơ hội bỏ chạy.
Nhưng người của KB sớm đoán được cô sẽ không thừa nhận, ném hợp đồng ký kết giữa cô và KB lên bàn: “Đây là chữ ký của cô, cô đột nhiên mất tích, khiến KB chịu tổn thất mấy chục triệu, vì mối quan hệ của cô mà KB trở thành trò cười trong ngành, bây giờ công ty sẽ nhân danh nghĩa pháp luật, chính thức khởi tố cô." “Cô Giang, phiền cô phối hợp với chúng tôi, nếu làm căng lên thì ai cũng khó coi thôi!"
Giang Linh Vận ngồi trên ghế ngơ ngác, sắc mặt trắng bệch, cô thật sự xong đời rồi.
Chị Hà đi ra khỏi nhà hàng, vỗ tay sảng khoái: “Oán khí mấy năm nay đều được trút sạch, thật thoải mái!” Nhan Ôn họ khan một tiếng, nháy mắt với chị Hà, dù sao thì Giang Tùy An vẫn đang có mặt, cô không muốn nói thêm những lời quả đáng.
Giang Tùy An thấu hiểu suy nghĩ của cô, nằm tay cô bảo rằng: “Anh rất muốn tiễn em về, nhưng công ty vẫn còn cuộc họp, anh cần đến đó ngay, chị Hà, phiền chị đưa cô ấy về nhà.” "Không thành vấn đề, thưa chủ tịch Giang!” “Vậy anh nhớ ăn trưa nhé, tối gặp." Nhan Ôn cẩn thận nói nhỏ bên tại anh, hôn nhẹ lên gò má của anh.
Giang Tùy An thở dài một hơi: "Em làm vậy sao anh nỡ đến công ty nữa."
Nhan Ôn mỉm cười đẩy anh lên xe.
Tài xế vừa khởi động xe, Nhan Ôn liền chạm mặt với người của KB. "Chủ tịch Giang, cần quay đầu lại không?" Tần Vũ ngồi ở ghế phụ hỏi. “Không cần, tôi tin cô ấy sẽ xử lý được, nhưng cậu phải để ý sát sao động thái của KB giúp tôi, tôi không muốn bọn họ có thêm cơ hội giở trò sau lưng.” “Vâng, thưa chủ tịch Giang.”
Người của KB luôn muốn ký hợp đồng với Nhan Ôn, nhưng đều bị Nhan Ôn khéo léo từ chối, lần này KB đánh mất Giang Linh Vận, cũng biết Nhan Ôn sẽ không tiếp tục ở lại công ty Giải trí Huy Hoàng, đương nhiên lại muốn chèo kéo cô rồi. "Cô Nhan, chủ tịch của chúng tôi