Đêm nay có niềm vui có nỗi buồn.
Sau khi chị Hà nhìn Tiểu Kiệt chìm vào giấc ngủ, lén lút gọi điện cho Tần Vũ: "Thật xin lỗi, em trai của tôi tin lời của Ngụy Lãng mới hiểu lầm anh, cám ơn anh về những việc trong hai ngày nay
Trong màn đêm, giọng của chị Hà lại khiến nhịp tim của Tần Vũ tăng tốc đội chút. "Không sao... Tôi không để bụng, sáng mai còn phải đi làm, nghỉ ngơi sớm đi." Tần Vũ nói xong liền dứt khoát cúp máy.
Câu trả lời như thế của Tần Vũ khiến chị Hà cảm thấy có chút thất vọng.
Nhưng ngẫm nghĩ lại thì bọn họ cũng chỉ đóng giả vai vợ chồng chưa cưới thôi mà, làm sao Tần Vũ thật lòng yêu thích cô chứ?
Và một bên khác, Tần Vũ cầm điện thoại ngơ ngác, tại sao rõ ràng có thể an ủi chị Hà thật tốt, anh ta lại lựa chọn một cách thức kỳ quặc khác.
Nhan Ôn trở về nhà, thư thả tắm rửa, sau đó chui vào mền ngủ, nhìn Giang Tùy An bên cạnh vẫn đang xem tài liệu, thầm ngắm góc nghiêng điển trai của anh. "Ông xã..."
Giọng điệu mềm nhũn phát ra từ đôi môi của cô, ngón tay lật giở tài liệu của Giang Tùy An khựng lại, quay người lên giường ôm lấy cô.
Nhan Ôn cười tựa vào lòng anh: “Không cần làm việc ư?” "Em ở cạnh anh nên không tập trung được." Anh nâng mặt Nhan Ôn lên, không hề do dự đặt nụ hôn lên đó.
Sự tước đoạt dịu dàng của anh nhận được phản hồi của Nhan Ôn, sau một trận triền miên, trong phòng tràn đầy hơi thở ngọt ngào. “Ngày mốt em phải bay đến Paris rồi, tuy không biết tại sao Trình Vận lại dâng cơ hội tốt như vậy vào tay em, nhưng cô ta dám tặng, thì em dám nhận."
Biến cảnh khốn cùng thành cơ duyên hội ngộ, mới có thể thành công. "Được..." Giang Tùy An ôm lấy eo của cô, nhẹ nhàng vuốt tóc cô: “Hãy làm cho tốt”
Trình Vận càng làm quá đáng, thời gian để Nhan Ôn về cạnh anh càng nhanh thêm.
Thỉnh thoảng, anh thật sự phải cám ơn Trình Vận, bởi vì cô ta mất lý trí, nên Nhan Ôn mới có thể rời khỏi Áo Lai. “Vậy anh hãy ở nhà làm việc thật tốt, em sẽ nhanh chóng trở về." Nhan Ôn nói, giọng tràn đầy vẻ lưu luyến. "Cuối năm em đều cần tham dự các giải thưởng và hội nghị, có thể không còn thời gian rảnh rỗi.” Giang Tùy An hơi tiếc nuối.
Anh muốn cùng Nhan Ôn đi khắp mọi nẻo đường trên thế giới, chỉ cần nơi đó có cô thì là thiên đường của anh. “Vâng, em sẽ chăm sóc mình thật tốt, nhanh chóng hoàn thành công tác, trở về bên cạnh anh." Cô cũng không muốn anh mệt mỏi quá sức, lo việc của Đại Hoa, còn phải phân thân chăm sóc cô. Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net
Giang Tùy An mỉm cười, ôm chặt người trong lòng thêm chút nữa.
Sáng hôm sau, truyền thông Tri Hàng và ba nhà truyền thông chất lượng khác cùng công bố một tin tức, công khai giải thích tiết mục xen giữa xảy ra trong quá trình ghi hình quảng cáo cho quốc tế J, nhân vật nữ chính là Hà Văn và Nhan Ôn của Áo Lai.
Bởi vì có Đại Hoa đứng cạnh chỉ rõ, nên nội dung chủ đề nghiêng về phía Hà Văn xúi giục người quản lý, ức hiếp trợ lý của nghệ sĩ cùng công ty, và gài bẫy bắt cô quỳ xuống trước mặt xin lỗi, tin đồn xấu được lan ra, Hà Văn mất đi toàn bộ tài nguyên.
Đồng thời cũng giải thích nguyên do Tân Vũ trợ lý của chủ tịch Đại Hoa ra mặt giải vây, trợ lý của Nhan Ôn là vợ chưa cưới của anh!
Nhan Ôn và Giang Tùy An cũng chỉ vì mối quan hệ này mới quen biết với nhau, chứ chẳng có mối giao thiệp nào khác.
Sau sự kiện phong ba này, Hà Văn là người thảm nhất, vì Áo Lai chẳng có cách thay cô biện giải, cũng không ngăn được các thương hiệu cần hủy hợp đồng, vì vậy trong thoáng chốc Hà Văn từ nữ hoàng quảng cáo trở thành một người vô hình chẳng được ai ngó ngàng.
Cuối cùng các cư dân mạng đều chú ý đến, Nhan Ông luôn đổi mặt với tin đồn bằng thái độ bình tĩnh phớt lờ, lần này vì trợ lý mà bất chấp tung đòn mạnh mẽ, tuy động cơ tốt nhưng dù sao thì cô cũng đã đánh người. "Không ngờ cô ấy cũng