"Tôi đã nói công ty chúng ta có biết bao nữ ngôi sao mà chủ tịch Giang luôn giữ khoảng cách an toàn thế, thì ra là hoa đã có chủ!”
"Tuy không nhìn thấy khuôn mặt trực diện, nhưng có cảm giác nhất định là một cô gái xinh đẹp!”
Nhan Ôn chỉ để lộ bóng lưng ở Đại Hoa, liền trở thành nhân vật trong đề tài nóng hổi rồi.
Bữa tối nấu theo ý của Nhan Ôn, Giang Tùy An đích thân vào bếp vì cô, cô ăn rất ngon miệng, thỉnh thoảng khen ngợi một câu, khiến nụ cười của người đàn ông đối diện cô càng tươi hơn.
“Ăn chậm một chút, đừng để mắc nghẹn." Anh múc thêm chén canh cho Nhan Ôn, ánh mắt âu yếm: “Liên hoan phim Kim Qua chuẩn bị khai mạc, có tìm được người bước cùng thảm đỏ chưa?”
Với địa vị của công ty Giải trí Đại Hoa trong giới điện ảnh, bất kì phong thanh cỏ động nào cũng không né khỏi bàn tay của Giang Tùy An, huống chi anh vốn dĩ rất quan tâm đến những việc liên quan đến Nhan Ôn.
Đây là sự xuất hiện chính thức đầu tiên của Nhan Ôn sau khi tái xuất, đương nhiên không thể qua loa.
“Vẫn chưa, chị Hà nhận được tin tức là công ty không định cho em tham gia, thư mời của ban tổ chức không được trao đến tay em.” Nhan Ôn bình tĩnh lên tiếng.
Giang Tùy An suy nghĩ một lát, liền nắm lấy bàn tay Nhan Ôn, anh hiểu rõ buổi liên hoan phim này sẽ có ý nghĩa thế nào với Nhan Ôn.
"Yên tâm, giao cho anh." Đôi môi mỏng của anh hé mở, chỉ thốt ra năm chữ này nhưng trái tim Nhan Ôn bỗng dưng ổn định trở lại.
“Vâng.”
Trên đời này, cô có thể thả lỏng tin tưởng anh, giao tất cả của mình vào tay anh.
Nếu có Giang Tùy An sắp xếp, vậy cô sẽ làm theo lời anh nói, không hỏi Bạch Triết Hiên nửa lời, trong mắt bọn họ, Nhan Ôn vốn không biết chuyện cô cũng được ban tổ chức gửi thư mời.
“Nhan Ôn, cô định nghỉ ngơi đến khi nào? Công ty cho cô tham khảo vài bộ phim." Sáng sớm, Bạch Triết Hiên liền gọi cô đến công ty gây sự.
"Không cần công ty lo lắng, tôi đã lựa chọn xong xuôi." Nhan Ôn cảm thấy bây giờ là thời cơ tốt nhất, tất cả sự chú ý của bọn họ đều dồn vào cuộc cạnh tranh ảnh hậu của Giang Linh Vận, chẳng thể nào chú ý đến cô.
"Chọn xong rồi u? Chọn bộ phim nào vậy?" Trong lòng Bạch Triết Hiên liền dấy lên sự nghi ngờ, anh không nghĩ rằng Nhan Ôn sẽ dễ nắm bắt như trước kia.
“Bộ phim tài liệu Điện ảnh của đạo diễn Lý Hải." Nhan Ôn trực tiếp đưa ra bản hợp đồng.
Bạch Triết Hiên cầm lên lật sơ, cảm thấy có chút nực cười: “Bây giờ cô thật bụng đói vơ quàng, không chọn một vài bộ phim lưu lượng dễ tạo tên tuổi, mà chọn một bộ phim tài liệu u?"
"Không được sao?” Nhan Ôn hỏi ngược: “Bộ phim này tuy mức thù lao thấp chút, nhưng tôi muốn đóng."
Bạch Triết Hiên nghe thấy lời này, lật hợp đồng đến trang cuối cùng rồi đáp: “Được, công ty chúng tôi cực kỳ tôn trọng ý nguyện của nghệ sĩ, chỉ cần cô có thể lấy được chữ ký của bọn họ trong tình huống không có người quản lý, tôi không có lý do từ chối, lãnh đạo công ty cũng sẽ không phản đối.”
Theo anh thấy, cách làm lúc này của Nhan Ôn hoàn toàn là tự đào mộ chôn thân, đóng thể loại phim đó chẳng có tí tương lai gì cả? Đừng nói tái xuất, e rằng sẽ khiến công ty lỗ vốn.
Cô đang tự tiêu hao nhân khí được tích tụ một cách khó khăn, đối với bọn họ mà nói thì lại là một việc tốt.
“Nhưng cô cần suy nghĩ cho kĩ, cô ký tên xong sẽ không thể hối hận, giả như xảy ra chuyện gì, công ty sẽ không bảo vệ cô đâu." Bạch Triết Hiên giả vờ tốt bụng nhắc nhở cô.
“Đương nhiên tôi đã suy nghĩ kĩ rồi, không cần anh phiền lòng." Những lời cần nói cô đã nói xong, không muốn nói thêm nửa chữ với anh ta, liền quay người rời khỏi.
“Nhan Ôn, hiện tại cô quay đầu vẫn còn kịp, đừng làm việc tuyệt tình quá, tôi sẽ khuyên chị tôi thủ hạ lưu tình với cô.”
Nhan Ôn cạn lời tột cùng, cô dừng bước chân và quay người quan sát khuôn mặt của Bạch Triết Hiên: “Tôi không cần sự thương xót của anh, tôi cảm thấy hoàn cảnh hiện giờ của anh đáng thương hơn tôi nhiều."
“Nhan Ôn, cô đừng có không biết suy xét, bây giờ