Biểu hiện của Nhan Ôn cũng in sâu vào lòng Bạch Triết Hiên, nghe người xung quanh khen ngợi Nhan Ôn, trong lòng anh khó chịu hết sức, mấy năm trước anh chưa từng để tâm đến Nhan Ôn, bởi vì quan hệ với Huy Hoàng, Nhan Ôn không biết đã bỏ lỡ biết bao nhiều cơ hội tốt.
Bây giờ cô xinh đẹp như vậy, rực rỡ như vậy, giống như có thể rời khỏi Huy Hoàng bất cứ lúc nào.
Hóa ra bấy lâu nay anh đang lãng phí thời gian của Nhan Ôn, lãng phí thanh xuân của cô. Trong lúc vụng trộm với Giang Linh Vận, anh không hề áy náy, chỉ cho rằng Nhan Ôn đang chắn đường anh, bây giờ mới nhận ra được anh đã quá sai lầm.
Cảnh trên sân khấu khiến tất cả mọi người đều nhớ lấy vẻ đẹp rực rỡ của Nhan Ôn, cũng có người để ý đến công ty Giải trí Huy Hoàng không cho Nhan Ôn xuất hiện tồi tệ đến mức nào, xung quanh toàn là những âm thanh xì xào bàn tán khiến Bạch San San buồn bực, đặc biệt khi thấy vẻ mặt đờ đẫn não nề của Bạch Triết Hiên, cô càng nổi nóng hơn.
"Triết Hiên, chẳng lẽ em lại động lòng với Nhan Ôn à?” Bạch San San hích khuỷu tay vào anh ta một cái.
"Sao có thể? Em đã có Linh Vận rồi.” Bạch Triết Hiên thu hồi ánh mắt đang nhìn Nhan Ôn, có thứ gì đó trong lòng anh đang lặng lẽ thay đổi, khoảng cách giữa anh và Nhan Ôn đã ngày càng xa vời.
Trong hai tiếng đồng hồ tiếp theo hoàn toàn là một lễ rửa tội hành hạ hai chị em họ.
Tất cả mọi người đều đang thảo luận các tác phẩm điện ảnh và giao lưu với nhau, không ai đếm xỉa đến họ.
Ngược lại Nhan Ôn đi theo đạo diễn Lý Hải quen biết được vài người nổi tiếng trong giới điện ảnh, trong lúc trò chuyện, mọi người đều đánh giá cao cử chỉ và thần thái của Nhan Ôn, cho rằng lãnh đạo cấp cao của Huy Hoàng chắc chắn đã bị mù, bỏ mặc không nâng đỡ một viên ngọc có thực lực như thế mà đi nâng đỡ một bình bông không hề có khả năng diễn xuất.
Cho dù Giang Linh vận có cơ hội đoạt được giải ảnh hậu Kim Qua nhưng trong thời đại dựa vào thực lực để sinh sống này, cô ta vốn không thể so với Nhan Ôn.
Ngăn cách bởi đám đông, Nhan Ôn nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia, Giang Tùy An cũng đúng lúc quay đầu lại, khóe miệng nở một nụ cười dịu dàng, sự lạnh lùng của anh chỉ để cho người ngoài, đối với cô chỉ có sự cưng chiều thôi.
Sợ bị người ta nhận ra điều gì đó, Nhan Ôn vội quay đầu lại tiếp tục trò chuyện với người bên cạnh.
“Nhan Ôn, hôm nay chỉ một mình cô đến thôi sao? Không thấy người quản lý của cô." Có người quan tâm nói: “Có một vài lời có lẽ không phù hợp lắm nhưng một diễn viên có thực lực như cô cần nguồn lực tốt hơn, có phải Huy Hoàng..."
"Người quản lý của Nhan Ôn hôm nay bận công việc khác." Lý Hải lên tiếng giải vây giúp Nhan Ôn, về hợp đồng của bộ phim tài liệu đó luôn là Giang Tùy An lấy danh nghĩa người quản lý của Nhan Ôn bàn bạc với đoàn đội của Lý Hải, tất nhiên ông nghĩ rằng Nhan Ôn có người quản lý.
Nhan Ôn biết họ không có ác ý bèn mỉm cười nói: "Cảm ơn sự quan tâm của mọi người, bây giờ tôi cũng đang dần dần phát triển..."
Nếu để họ biết được chủ tịch của công ty Giải trí Đại Hoa đang thảo luận hợp đồng cho cô thì không biết sẽ có biểu cảm gì.
Giang Linh Vận nhìn chằm chằm vào Nhan Ôn đằng xa, nhìn nụ cười của cô liền nắm chặt cú đấm, đột nhiên điện thoại cô rung lên, cô thấy Bạch Triết Hiên đang nói chuyện với Bạch San San bèn nhìn vào, là Đỗ Cảnh Thăng.
"Huy Hoàng sắp xong rồi.”
Năm chữ, giống như một tín hiệu đã dấy lên một cơn sóng gió trong lòng Giang Linh Vận.
"Anh có ý gì?”
“Ở bên tôi một lần nữa, hợp đồng của KB sẽ đưa đến tay em."
Chưa đợi cô trả lời lại có một tin nhắn gửi đến: "Em cũng có thể lựa chọn đồng cam cộng khổ với bạch mã hoàng tử của em."
"Tối mai gặp."
Giang