Bài thanh minh công bằng trung lập của Đại Hoa nhằm thång vào Bạch San San, sau khi công khai lập tức giành hạng nhất trên bảng tìm kiếm hot vào thời điểm đó.
Vô số bài đăng đều hoan hô động thái cứng rắn của Đại Hoa. “Đây mới là công ty đỉnh nhất trong giới điện ảnh, vừa ra tay thì Bạch San San không còn đường trở mình." "Sau này ai dám hợp tác với Bạch San San, chính là bước vào con đường chết, nghệ sĩ dưới trướng cô ta cũng thật thê thảm." "Tôi thấy có người đăng tin xấu của Bạch San San, cô ta giở trò bẩn thỉu ở nước ngoài nên bị công ty tạm ngưng chức vụ” “Thật hả dạ quá đi! Nên đối xử với cô ta như thế, để giới điện ảnh sạch sẽ đôi chút, úng hộ công ty Giải trí Đại Hoa! Úng hộ Nhan Ôn."
Bạch San San không dám đọc bình luận trên mạng, nhốt mình trong phòng làm việc, đập nát tất cả đồ đạc, không ngừng mắng nhiếc Nhan Ôn.
Cuộc đời cô ta xem như đã tàn, tất cả mọi người đều biết những việc cô ta từng làm, chẳng thể nào tẩy trắng sạch sẽ. “Chị, chị mở cửa đi, chúng ta cùng tìm cách, sẽ có hướng giải quyết thôi mà, chị đối xử với bản thân như vậy, có ích gì chứ?” Bạch Triết Hiên lại đến gõ cửa, cẩn thận khuyên nhủ. "Còn có thể giải quyết sao?" Bạch San San cười đờ đẫn.
Cô không nghĩ được bản thân ngoại trừ theo ngành quản lý trong giới điện ảnh còn có thể làm công việc gì? Cô đã quen đưa đẩy với những người nổi tiếng trong giới thời trang, quen mặc đồ hiệu mua túi hiệu, bây giờ cô mất đi tất cả, bảo cô phải chịu đựng như thế nào.
Bạch Triết Hiên thở dài một hơi, khi chuẩn bị tiếp tục khuyên nhủ, Bạch San San mở tung cửa. "Triết Hiên, chị chỉ có thể dựa dẫm vào em, em nói đúng lắm, chị không thể tiếp tục như thế, em hãy cầu xin Nhan Ôn, cầu xin cô ta trở về bên cạnh em, chỉ cần cô ta đồng ý mở cuộc họp báo lên tiếng thay chị, thì chị sẽ còn cơ hội trở mình!" "Em." Bạch Triết Hiện nhìn Bạch San San, đột nhiên không biết nên nói gì cho tốt.
Nếu anh ta và Nhan Ôn vẫn còn bên nhau, thì những chuyện này dường như sẽ không xảy ra.
Bạch San San rút điện thoại ra, gọi vô số của Nhan Ôn, như níu lấy cọng cỏ cứu mạng cuối cùng, điện thoại vừa kết nối thì cô ta đã khóc lóc xin xỏ Nhan Ôn tha thứ cho cô ta. “Là tôi sai, tôi thực sự biết lỗi rồi, Nhan Ôn... xin cô hãy giúp tôi." “Giúp thế nào?" Nhan Ôn lạnh lùng đáp lại ba chữ. "Giúp tôi thanh minh với mọi người rằng tất cả những việc này đều là sự hiểu lầm, cô có điều kiện gì tôi đều đồng ý hết, chẳng phải cô thích Triết Hiên sao? Tôi lập tức bắt Giang Linh Vận rời khỏi Huy Hoàng, để Triết Hiên trở về bên cô, còn nữa, mọi tài nguyên của công ty đều đưa hết cho cô, có được không?"
Cô không còn là người quản lý nổi tiếng cao ngạo đó nữa, trở nên đáng thương tội nghiệp. "Nếu cô cảm thấy vẫn chưa đủ thì có yêu cầu gì, cô cứ đề ra!" "Việc này không phải là một cuộc giao dịch, dù phải đi chăng nữa, cô cũng không có thẻ bài nào để đàm phán điều kiện với tôi, giả dụ tất cả đều thực hiện như trong kế hoạch của cô, thì tôi là người bị báo chí công kích, cô sẽ làm thế nào?" “Đuổi tôi ra khỏi công ty là thủ hạ lưu tình của các người sao?" "Bạch San San, cô có ngày hôm nay cũng do cô tự chuốc lấy mà thôi, chẳng ai giúp được cô đâu, cô cầu xin tôi cũng chỉ vì cô không cam tâm, muốn gầy dựng lại từ đầu, nhưng trong lòng cô vẫn hận thù tôi." "Những chuyện cô gây ra với tôi trong quá khứ, xí xóa tại đây, sau này chúng ta đường ai nấy đi."
Bạch San San nghe tiếng máy bận của điện thoại, bàn tay rũ xuống không còn sức lực, cô chẳng nghe lọt tiếng của Bạch Triết Hiên bên tai mình, đầu óc chỉ quay cuồng trong lời nói của Nhan Ôn.
Còn cô đã tiêu tùng hoàn toàn.
Mất cơ hội trở người, càng mất toi