“Việc chúng ta kết hôn, người khác không biết, họ có ý kiến cũng rất bình thường.” Nhan Ôn không màng xung quanh có người chú ý đến họ hay không, giơ tay nắm lấy bàn tay của Giang Tùy An: "Em không muốn trở thành gánh nặng của anh, Tùy An, em biết anh muốn giúp em, nhưng đôi khi em càng hi vọng được làm cây dù che mưa chắn gió thay anh.”
Những lời này khiến đôi mắt Giang Tùy An tối sầm vài phần. “Em biết em nói những lời này rất nực cười, anh là đế vương của giới điện ảnh cao cao tại thượng, không cần em, nhưng nhất định có một ngày em sẽ đứng cạnh anh."
Lần đầu tiên có người phụ nữ nói với anh những lời như thế.
Lời nói này khiến Giang Tùy An sững sờ và thảng thốt.
Anh hít một hơi thật sâu, bình phục cảm xúc trong lòng: “Nếu không phải đang ở đây, anh nhất định..." “Vậy chúng ta về nhà thôi.” Nhan Ôn làm nũng với anh. “Được, về nhà.”
Anh nắm tay Nhan Ôn, mười ngón đan chặt vào nhau.
Công ty Giải trí Đại Hoa công khai bản tin đó làm dấy lên phong ba không nhỏ trong ngành, Bạch Triết Hiên cả đêm không ngủ, bận bịu đối phó với sự bất mãn của lãnh đạo công ty, cùng lúc khi Nhan Ôn được bên ngoài chú ý, thì công ty Giải trí Huy Hoàng bị đẩy lên đầu ngọn sóng, dù công bố với bên ngoài sẽ cách chức của Bạch San San cũng chẳng có tác dụng gì cả.
Thậm chí có cổ đông đề xuất rút vốn, bọn họ không nhìn thấy nửa tia hi vọng trên người Bạch Triết Hiên. "Chủ tịch Bạch, trưa nay có nghi thức đào tạo người mới, anh..." “Người mới gì? Hiện giờ trông tôi có vẻ muốn ký hợp đồng với người mới lắm sao?" Bạch Triết Hiên đứng dậy, đập tài liệu lên bàn, giây kế tiếp, anh quay lưng nhìn người trợ lý bị dọa phát khiếp. “Chính là lần trước... nghệ sĩ trẻ tuổi được Bạch San San dẫn vào công ty.” "Gọi bọn họ vào đây!" Bạch Triết Hiện siết chặt tay, ông trời sẽ không tàn nhẫn với anh như thế, nếu hiện giờ Nhan Ôn nổi đình nổi đám, anh sẽ đào tạo một Nhan Ôn khác, thế mới có thể hóa giải nguy cơ lần này.
Thông qua cuộc tuyển chọn và phỏng vấn, anh giữ một người có thực lực trong số đó ở lại. "Tên gì?" “Uyển Nam, Hàn Uyển Nam." Cô gái phấn khởi trả lời. “Tôi sẽ điều người quản lý cho cô, từ nay về sau, cô là người mới trọng điểm được công ty đào tạo, về nhà chuẩn bị đôi chút, trễ nhất cuối tháng này cô phải vào đoàn phim." "Cám ơn chủ tịch Bạch!” Hàn Uyển Nam hé miệng cười, trông trẻ tuổi ngây thơ, thoáng thấy được bóng dáng của Nhan Ôn, nhưng đó chỉ là bề ngoài mô phỏng.
Bạch Triết Hiên dõi mắt nhìn cô ta rời khỏi, trong đầu tái hiện cảnh từng bước thành danh của Nhan Ôn lúc xưa, khi đó cô cũng đơn giản như thế... Bắt đầu từ lúc nào, cô lại trở nên hung hãn.
Anh phải nắm bắt thời gian, để Hàn Uyển Nam trở thành phiên bản trẻ tuổi của Nhan Ôn!
Vài phút sau, Giang Linh Vận đi vào, nghe nói anh ta gặp gỡ với Hàn Uyển Nam: “Thật sự cần đào tạo thêm một Nhan Ôn sao?" “Đây là cách thức hóa giải nguy cơ tốt nhất trước mắt rồi." Bạch Triết Hiện nghiêm túc đáp. "Anh không màng hậu quả sao? Giả dụ cô ta về sau giống hệt Nhan Ôn, bỏ rơi anh thì sao? Anh tốn nhiều công sức đào tạo người mới, chẳng thà suy nghĩ làm thế nào đề cử em..." “Linh Vận, sao bây giờ em không biết điều vậy?" “Bạch Triết Hiên, anh tỉnh lại đi, hiện tại người duy nhất ở lại bên cạnh anh là em." Giang Linh Vận di dời tầm nhìn, giọng nói trở nên lạnh lùng: "Chị anh nói rất đúng, trong mắt anh chỉ có bản thân, khi xưa anh bỏ rơi Nhan Ôn, đáng lẽ em phải nhìn rõ con người thật của anh mới phải.” “Đủ rồi!” Bạch Triết Hiện đập mạnh lên bàn: “Anh đã trả giá biết bao nhiêu để đến cạnh em! Kể cả việc anh bỏ rơi Nhan Ôn!” “Vậy anh càng phải dùng tất cả tài nguyên của công ty để nâng đỡ em."
Lòng tham của Giang Linh Vận do một tay anh tạo thành, sự tham