" Chị dâu.
Chị muốn tự chọn hay là em chọn cho chị vậy.
"
" Em chọn giúp chị luôn nhá.
Chị rất tin tưởng con mắt thẩm mĩ của Uyển Uyển nha.
Mấy bộ đồ trước em chọn chị đều rất thích nha "
" Thế có nghĩ là cả cái váy ngủ em chọn hôm đó chị cũng thích sao? Để sau em sẽ thiết kế tặng chị mấy bộ như vậy nữa nha.
"
Nghe Ngọc La Lam nói vậy, trong đầu Dạ Tiểu Uyển chợt xuất hiện ý niệm muốn trêu cô một chút.
Nhớ đến cái váy còn trong ngăn tủ, Ngọc La Lam xấu hổ đỏ bừng cả mặt cả tai cũng đỏ theo.
Ngọc La Lam im lặng không nói gì vì ngại.
" Chị đã mặc cho anh em xem chưa? Anh em mà nhìn thấy chị mặc bộ đấy chắc chắn là máu mũi sẽ phun trào cho mà coi.
"
Dạ Tiểu Uyển càng nói thì Ngọc La Lam càng muốn đào một cái lỗ chui xuống hơn thì có.
" Tiểu Uyển.
Em cũng muốn trêu đùa chị hả? "
Ngọc La Lam giả vờ nghiêm mặt lại nói Dạ Tiểu Uyển, nhưng trên mặt cô những dặng mây đỏ ửng thì không có mất đi mà chỉ càng đậm hơn thôi.
Dạ Tiểu Uyển cười không kép miệng được, sau một khoảng thời gian thì Dạ Tiểu Uyển cũng nghiêm tíc lại.
" Khụ...khụ.
Em không cố ý đâu mà, chị dâu.
"
Dạ Tiểu Uyển làm nũng với Ngọc La Lam.
" Được rồi.
Lần này chị sẽ bỏ qua cho em, lần sau em mà vậy chị sẽ xử tử em "
" Vâng vâng.
Em đầu hàng "
" Chị dâu.
Chị thử cái váy này đi "
Dạ Tiểu Uyển tìm trong dài váy lấy ra một chiếc váy dạ hội màu đỏ tươi, làm bằng lụa.
Sau khi Ngọc La Lam thay xong đi ra, Dạ Tiểu Uyển nhìn ngây ngốc một lúc lâu mới tỉnh lại.
" Đẹp.
Chị dâu thật xinh đẹp a.
Nếu mà anh trai biết chị mặc đẹp thế này.
Anh hai chắc chắn có năng khiếu trở thành nhà thiết kế a "
Ngọc La Lam mặc bộ váy này vào bao nhiêu ưu điểm của cô đã được lộ ra hết.
Vòng nào ra vòng nấy, làn da trắng mịn, cần cổ cao xương quai xanh hiện rõ.
" Em nói cái gì.
Đây là Dạ thiết kế sao"
Chắt lọc những lời Dạ Tiểu Uyển nói, cô tìm ra điểm mấu chốt ở đây.
" Đúng vậy.
Anh ý thiết kế chỗ này cũng được vài tháng rồi đó.
"
Ngọc La Lam bỗng nhiên thật sự