"Vậy thì tốt rồi.
" Mẹ Lộ thực ra rất sợ hai vợ chồng bởi vì chuyện của Giang Hành mà mối quan hệ sẽ không thể hàn gắn được.
Lúc này nghe Thẩm Trường Hà nói những lời này, bà yên tâm, "Vậy con chăm sóc con bé thật tốt nhé.
"
"Vâng.
"
Ba Lộ và mẹ Lộ đều rất yêu thương Lộ Kiêu Dương, trước đó cô muốn ly hôn, lại truyền đến tai tiếng của cô và Giang Hành, tất cả mọi người sợ cô nghĩ không thoáng, thực sự làm ra chuyện ngu xuẩn này.
Mới bất đắc dĩ, lấy việc cắt đứt quan hệ để ép cô.
Hiện giờ tuy rằng Lộ Kiêu Dương mất trí nhớ, nhưng quan hệ với Thẩm Trường Hà trở nên tốt hơn, họ còn rất vui mừng.
Nhưng lúc này, lại sợ Thẩm Trường Hà sẽ ghét bỏ cô.
Vì cái nhà này, Lộ Kiêu Dương đã trả giá nhiều như thế, bọn họ thực sự không hy vọng đến cuối cùng cô sẽ trắng tay.
!.
.
Lộ Kiêu Dương tắm rửa xong, mặc áo ngủ, từ phòng ngủ đi ra, cầm điện thoại của cô lên, liền chuẩn bị về phòng ngủ, không muốn nói chuyện với anh.
Thẩm Trường Hà ngồi trên ghế sofa, nhìn cô trốn tránh mình như tránh ôn dịch, nói: "Mẹ vừa gọi tới.
"
Nghe thấy vậy, Lộ Kiêu Dương tò mò nhìn về phía anh, "Nói gì? Có phải là chuyện trên mạng không? Bà ấy lại lo lắng sao?"
Mẹ chỉ sợ cô và Thẩm Trường Hà tách ra.
Hiện tại cô có con, thanh danh lại xấu như thế, bọn họ rất lo lắng một khi cô ly hôn, sẽ khiến mình rơi vào kết cục vô cùng thê thảm.
Nghe nói lúc trước cô muốn ly hôn với Thẩm Trường Hà, mẹ không cho phép, vì chuyện này mà khóc đến đỏ mắt, nhưng bà ấy cũng không ngăn cản được cô, nên mới đoạn tuyệt quan hệ với cô.
Thẩm Trường Hà nói: "Anh đã giải thích với bà ấy rồi.
"
Lộ Kiêu Dương: "Vậy là tốt rồi.
"
Đùa giỡn là đùa giỡn, tin tức trên mạng có như thế nào cô cũng không quan tâm, nhưng không muốn để người nhà hiểu lầm.
Nói rõ ràng, ba mẹ cũng sẽ yên tâm.
Thẩm Trường Hà hỏi: "Đúng rồi, gần đây ở chỗ Thịnh tổng thế nào?"
Lộ Kiêu Dương nhìn về phía Thẩm Trường Hà nói: "Sao anh biết tôi ở chỗ T thần?"
Gần đây Lộ Kiêu Dương đúng là thường hay đi đến chỗ Thịnh Thư Hành học thanh nhạc.
Thịnh Thư Hành đối xử rất tốt với cô, cô có thể học được rất nhiều thứ, nên những lúc rảnh rỗi tất nhiên sẽ đi.
Thẩm Trường