Lúc trên xe, Giang Mạt lấy USB từ trong túi ra, "Này là năm ngoái em theo lão sư đi tuần diễn, em là thủ tịch trong nhóm đàn violon, anh nghe thử xem". Nhạc trữ tình thư giãn, tiếng đàn violon du dương, thần kinh mệt mỏi cả ngày được thả lỏng.
Giang Mạt xuất ngoại du học, học âm nhạc, Lục Cảnh phải thừa nhận, ở phương diện này cô rất chuyên nghiệp.
Từ sau khi Giang Mạt về nước, hắn vẫn chưa tiếp xúc với cô, Giang Mạt khác thường cả ngày hôm nay làm hắn không nhịn được: "Giang Mạt, rốt cuộc em muốn gì? Muốn nói gì thì nói đi, đừng giả vờ nữa."
Giang Mạt cười khổ, "Xem ra chuyện khi còn nhỏ, anh còn nhớ rất rõ...."
Cô gục đầu xuống kéo góc áo mình, "Ba và mẹ ly hôn, không bao lâu thì dì đã vào ở, khi đó em nhỏ tuổi, tính tình lại lớn, cả người đều là gai nhọn, tóm được ai thì đâm người đó, huống chi là một anh trai cái gì cũng ưu tú.... Nhưng mà ngoại trừ lần đó, em không có làm gì đắc tội anh nữa chứ?"
Đúng là không có, bởi vì bọn họ rất ít qua lại, thời gian chủ yếu, cô đều dùng cho Dịch Lăng Trầm.
Lục Cảnh châm chọc gợi khóe môi, "Bây giờ thì sao, đột nhiên có hứng thú, muốn đền bù tình thân đã mất?"
Giang Mạt trầm mặc một lát, im lặng thở dài, "Em cảm thấy, đời người quá ngẳn ngủi, ai cũng không biết ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì, em chỉ là không muốn tiếc nuối...."
Cô quay đầu, đôi mắt đen nhánh, vẻ mặt cực kì nghiêm túc: "Anh, chúng ta ở chung vui vẻ có được không?"
Cuối cùng Lục Cảnh vẫn không trả lời là được hoặc không được, chỉ tiếp tục an tĩnh lái xe.
Giang Mạt không vội tí nào, đối với Lục Cảnh, cô thay đổi quá đột ngột, nhất thời hắn không tiếp thu được là chuyện bình thường, huống chi hôm nay đã nói rõ ràng, một ngày nào đó Lục Cảnh biết cô bị bệnh, không biết khi đó hắn có thờ ơ giống hiện tại hay không?
Mấy ngày kế tiếp, mỗi ngày Giang Mạt đều lấy cớ đưa cơm đến công ty, dùng các loại cớ ở lại buổi trưa, nhân tiện buổi tối kêu hắn về nhà ăn cơm, thế nên người trong công ty đều biết, mỗi ngày "bạn gái" Lục tổng đều tới kiểm tra.
Lục cảnh hết cách, cũng may Giang Mạt không quấy rối, cũng thực an tĩnh, dần dần hắn cũng quen khi làm việc có người bên cạnh, đôi khi ngẩng đầu nhìn thấy đầu nhỏ xù xù chôn trên sofa ngủ ngon, khóe miệng không tự chủ được giơ lên.
Một tuần sau Giang Mạt nhận được điện thoại của Dịch Lăng Trầm, lúc đó cô đã xoát giá trị tình yêu của Lục Cảnh đến 40, sau khi nhìn thấy điện thoại gọi đến, cầm di động ra văn phòng.
Lục Cảnh ngẩng đầu, đã đoán được là ai. Giang Mạt xuất ngoại nhiều năm, bạn bè trước kia không thân thiết đến vậy, quan hệ tốt thực sự, chắc chỉ có một mình Dịch Lăng Trầm.
"Ai vậy, sao lại gọi điện cho tôi?" Giang Mạt há mồm đã đâm hắn.
Dịch Lăng Trầm đĩnh đạc cười: "Mạt Mạt, anh biết sai rồi, anh xin lỗi em, không phải anh tới thỉnh tội rồi sao! Chuyện xảy ra đột ngột, Dĩ Vi không có người thân ở đây, anh cũng không thể mặc kệ cô ấy có phải không? Em đại nhân đại lượng, đừng so đo với anh."
Dịch Lăng Trầm luôn luôn như vậy, đầu gỗ của hắn luôn xem nhẹ rất nhiều chuyện, bởi vì tính cách, hắn sẽ suy nghĩ những vấn đề ở góc độ người khác, mặc dù xảy ra chuyện gì, trong tiềm thức hắn luôn cảm thấy, chỉ cần nói vài lời hay với Giang Mạt, Giang Mạt sẽ hết giận, hắn dựa vào đó, đơn giản chỉ là Giang Mạt thích hắn, nhưng cố tình chỉ chuyện này, hắn cũng không tự biết.
Cô lười biếng nghịch móng tay, "Vậy phải xem anh có thành ý không."
Dịch Lăng Trầm vỗ ngực, "Đêm nay anh đã đặt chỗ ở Thanh Thủy Cư rồi."
Thanh Thủy Cư nổi tiếng gần xa, muốn đặt chỗ không dễ, Giang Mạt hừ nhẹ: "Chỉ vậy thôi sao?"
"Vé xem tuần diễn Geogre toàn cầu tháng sau, hàng đầu tiên!"
"Anh đi chung với em."
"Nhưng mà...."
Giang Mạt trợn mắt, "Không đi thì thôi."
"Đi!" Dịch Lăng Trầm lập tức nói: "Tiểu công chúa nói cái gì thì là cái đó!"
Lúc này Giang Mạt mới vừa lòng, suy nghĩ nói tiếp: "Đêm nay kêu Bạch tiểu thư theo đi, em muốn quen biết cô ấy."
"Được, không thành vấn đề!" Trải qua chuyện lần này, Dịch Lăng Trầm đã biết tâm ý của mình, chuẩn bị theo đuổi Bạch Dĩ Vi, hắn cũng muốn giới thiệu Bạch Dĩ Vi với bạn bè của mình.
Giang Mạt nói chuyện điện thoại xong thì vào văn phòng, Lục Cảnh ngẩng đầu, Giang Mạt giơ di động: "Anh Lăng Trầm gọi, hẹn em buổi tối đi Thanh Thủy Cư ăn cơm, Bạch tiểu thư cũng đi."
"Bạch Dĩ Vi?"
Giang Mạt gật đầu, khóe miệng kéo xuống, "Anh Lăng Trầm muốn giới thiệu Bạch tiểu thư cho em làm quen."
Lục Cảnh nhìn thấy hai tròng mắt cô ảm đạm. Hắn biết Bạch Dĩ Vi là do Dịch Lăng Trầm, đó là một cô gái không có cảm giác tồn tại quá lớn, hắn không có nhiều ấn tượng đăc thù, nhưng tâm ý Dịch Lăng Trầm dành cho Bạch Dĩ Vi, dù nhiều hay ít Lục Cảnh cũng biết, có thể giới thiệu