Đây là ngày thứ 18 Tiêu Minh Vũ biến thành thỏ, buổi tối hôm nay, hắn bị tiếng vang đứt quãng bên cạnh đánh thức, vừa mở mắt đã thấy thiếu niên trần truồng nằm trên người thiếu nữ quần áo nửa cởi, nóng bỏng hôn môi nàng, một tay xoa bóp bộ ngực no đủ, một tay sờ hạ thể nàng, đầu ngón tay chậm rãi vào, mỗi lần làm vậy chọc thiếu nữ dưới thân ưm một tiếng.
Tiêu Minh Vũ sợ ngây người, đầu óc chưa thanh tỉnh hoàn toàn, thân thể vọt qua theo bản năng, cắn trên cánh tay Bùi Dương, sau đó bị ném tới góc giường không chút lưu tình.
Giang Mạt bắt cánh tay hắn, "Chàng nhẹ một chút... Ân a..."
Ngón tay thô lệ dạo qua một vòng, ma sát trên huyệt thịt non mềm, bên trong chảy ra một dòng nước, âm điệu Giang Mạt trong nháy mắt trở nên vũ mị uyển chuyển hơn.
Bùi Dương cười nhẹ, giọng nói trầm thấp: "Đã ướt tới vậy rồi, còn muốn ta nhẹ nữa? Hồi nãy là ai chui vào người ta, chủ động nắm dương vật hả?"
Tiêu Minh Vũ muốn xông lên lần nữa nhưng nghe những lời này thì ngẩn người, ngơ ngẩn nhìn chằm chằm Giang Mạt.
Lúc này gương mặt Chiêu Minh ửng hồng, đôi mắt ngập nước, môi bị hôn sưng, đang giương to miệng thở dốc, hai vú trước ngực run rẩy, tạo ra tầng tầng nhũ sóng, đầu vú kiều diễm ướt át giống như cánh hoa hồng, làn da toàn thân vừa tế vừa bạch, tỏa ra ánh sáng mờ nhạt dưới ánh nến.
Không phải lần đầu tiên hắn thấy thân thể nữ tử, nhưng đây là lần đầu tiên không thấy phản cảm.
Bỗng nhiên hắn ý thức được một chuyện, Chiêu Minh đã sớm có ý tứ với Bùi Dương, bằng không lúc trước nàng sẽ không chạy đến trước mặt nữ đế một khóc hai nháo ba thắt cổ, một hai phải gả cho Bùi Dương.
Trong ngực đột nhiên dâng lên phẫn nộ mãnh liệt, Tiêu Minh Vũ muốn mắng nàng không biết tự ái, nhưng nghĩ lại là ngươi tình ta nguyện, hắn là người ngoài không quản được.
Tức giận vô cớ.
Ngón cái Bùi Dương ấn trên hoa đế nàng, dùng lòng bàn tay ma sát tiểu âm hạch, tiểu huyệt hơn nửa tháng không ăn dương vật vừa thèm vừa tao, như bị ngàn vạn con kiến cắn, toàn thân kêu gào muốn bị gậy gộc thô nóng lấp đầy, thọc vào rút ra, cắm vào hoa tâm, cắm nàng không ngừng cao trào.
Đùi ngọc thon dài mở rộng, lộ ra chân tâm vô hạn phong cảnh, tiểu huyệt ngập nước, lúc đóng lúc mở gào khóc đòi ăn.
"Phu quân, ngứa quá, muốn bị dương