Bùi Dương cảm thấy, chuyện thao nàng thật sự sẽ nghiện, chỉ cần dương vật vừa vào thì không dừng lại được, ngâm mình trong nộn bức mềm mại ngập nước, trong đầu cũng chỉ có suy nghĩ rót nùng tinh vào, thao nàng khóc, để lại dấu vết của mình trên người nàng, cùng nàng làm tình đến địa lão thiên hoàng. Trong không khí tất cả đều là mùi tình dục, Tiêu Minh Vũ bị bầu không khí cảm nhiễm cứng lần nữa.
Thời gian động dục của thỏ không dài, nhưng tốc độ cương cứng là hơn người thường.
Lát sau Bùi Dương đã phát hiện con thỏ lạ thường, hiếm lạ bật cười, "Chiêu Minh, nàng nhìn con thỏ của nàng kìa, nó động dục có phải không?"
Cả người Tiêu Minh Vũ cứng đờ, động tác cọ sát bụng dưới dưới chăn gấm dừng lại, có cảm giác như bị nói trúng tim đen.
Sắc mặt Giang Mạt ửng đỏ, giương to miệng thở dốc, ánh mắt thủy nhuận rơi xuống người con thỏ, vươn tay với nó, cười ôn nhu mị hoặc, "A Bạch khó chịu lắm phải không, lại đây, tỷ tỷ giúp ngươi nha."
Lúc này Giang Mạt cực giống yêu tinh câu nhân, Tiêu Minh Vũ nghĩ nhất định là hắn bị mê hoặc, nếu không thì tại sao không thèm do dự đã chạy về phía nàng, còn tự giác nằm ngửa bên cạnh nàng, đưa cái bụng lên, lộ ra hạ thể phấn nộn ướt dầm dề.
Đến khi hắn phản ứng lại, ngón tay Giang Mạt đã đụng vào dương vật hắn, xoa hai quả trứng.
Có lẽ là ngày thường đã quen nàng bôi thuốc cho mình, Tiêu Minh Vũ không hề xấu hổ như lần đầu tiên, còn tự giác ôm tay nàng cọ.
Bùi Dương nhíu mày bất mãn, "Động dục cũng chạy tới kiếm nàng?"
Giang Mạt quay đầu giận hắn, "Chàng so đo với nó làm gì?"
Giận dỗi mị nhãn nhu tơ, tức khắc Bùi Dương không nói được gì, đẩy thiếu nữ trong lòng về phía trước, cho nàng quỳ trên giường, đứng sau mép giường thao nàng.
Giang Mạt bị bắt nhếch cao mông nhỏ, huyệt bọc dương vật thẳng tiến không lui, xuyên qua hoa tâm nàng. Bùi Dương nắm eo nàng, nhìn con thỏ run rẩy chân sau, nheo mắt liều mạng động theo, không chịu thua nó nửa phần.
Vậy là làm khổ Giang Mạt, hắn vốn dĩ đã cắm nhanh, bây giờ thiếu niên giống như