Bùi Dương không màng con thỏ oán niệm, ném nó xuống giường, há mồm ngậm núm vú vừa bị con thỏ gặm. Thiếu niên dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ không muốn người khác chạm vào vật riêng của hắn.
Tiêu Minh Vũ ngồi xổm trên bàn đạp, mắt trông mong nhìn hai người dây dưa trên giường, nhìn môi lưỡi Bùi Dương xẹt qua người thiếu nữ, hôn mỗi tấc da thịt của nàng.
Nhiệt triều trong lòng ngực còn đang cuồn cuộn, vô hạn dư vị còn xót lại. Đêm nay Bùi Dương náo loạn rất lâu, tinh dịch nghẹn hơn nửa tháng phóng hết vào người Giang Mạt, cho đến khi trời hừng sáng mời dừng lại, lúc này Giang Mạt đã mệt đến mức không mở mắt lên nổi, nửa mộng nửa tỉnh giống một búp bê rách mặc hắn đùa nghịch.
Tiêu Minh Vũ vẫn luôn bị tình dục tra tấn, mặc dù người trên giường dừng lại, hắn cũng không ngủ được, chỉ cần nhắm mắt lại, thân thể mềm mãi mỹ diễm trắng nõn của Chiêu Minh lại hiện ra, trong lòng như có một hạt giống được rải xuống, mọc rễ nảy mầm, điên cuồng lớn lên.
Sắc trời gần sáng Bùi Dương nhảy ra cửa sổ rời đi, Tiêu Minh Vũ nhìn rồi lại nhìn, cuối cùng vẫn nhảy lên giường, chen đến trước mặt Giang Mạt.
Trên giường thiếu nữ ngủ rất say sưa, toàn thân đều là dấu hôn và dấu răng thiếu niên để lại, không có chỗ nào là nguyên vẹn.
Tiêu Minh Vũ nghĩ thầm tiểu tử thúi Bùi Dương khẳng định là thuộc chó, tóm được người thì cắn, hận không thể nhai nuốt Chiêu Minh.
Hắn yên lặng nhìn thiếu nữ trên giường, không biết nghĩ thế nào, thân thể không chịu khống chế, lại gần hôn môi nàng.
Đây không phải lần đầu tiên bọn họ hôn môi, sau khi biến thành con thỏ, Chiêu Minh coi hắn là tiểu sủng vật âu yếm, thường xuyên hôn hắn, mỗi khi như vậy Tiêu Minh Vũ chỉ biết bị động thừa nhận.
Đây là lần đầu tiên hắn chủ động.
Môi thiếu nữ mềm mại như bông, còn có hương thơm ngọt ngào trên người nàng, hắn vươn đầu lưỡi liếm, người trên giường bỗng nhiên ưm xoay người.
Chăn gấm tụt xuống, lộ ra vai ngọc và nửa bên tròn trịa, núm vú còn sưng, có vẻ đã bị hung hăng chà đạp.
Tiêu Minh Vũ suy nghĩ về nó cả một buổi tối, bây giờ đã đưa tới cửa, hắn không khách khí nữa, miệng nhỏ bao bọc núm vú, mút liếm loạn xạ, trái tim nhảy bang bang, tình dục mãnh liệt thổi đến, hưng phấn đến mức cả người hắn run lên.
Giang Mạt bị động tác trước ngực đánh thức, chờ khi nàng tỉnh táo lại, nhìn thấy con thỏ đang ăn núm vú nàng, miệng nhỏ vừa vặn ngậm đủ núm vú, cố sức nuốt, mấy cái răng cửa thường gặm trên quầng vú, vừa tê vừa đau, không giống với cảm giác Bùi Dương mang đến, nhưng cũng rất sung sướng.
Nàng cười ôm con thỏ vào lòng, "A Bạch, rất thích ăn núm vú của tỷ?"
Tiêu Minh Vũ bị bắt tại trận, nhưng không nhả ra, tự sa ngã mà suy nghĩ, bây giờ hắn chỉ là một con thỏ mà thôi, hắn sợ cái gì!
Giang Mạt cố ý ép vú vào giữa, hình dạng càng thêm no đủ hơn, ưỡn ngực đưa vú vào miệng nó, "A Bạch ăn ta rất thoải mái... Hút đi, biết đâu còn hút ra sữa đó, A Bạch uống sữa mới lớn hơn được, ai, nhẹ, nhẹ lại..."
Hai chi trước của Tiêu Minh Vũ ôm vú, lung tung gặm nàng, nhất thời không khống chế được lực đạo nên mới cắn, Giang Mạt bị đau