Một trường đua ngay trong ngoại thành thành phố.Tiếng động cơ xe đua gào rú trong đêm, xé nát không gian tĩnh lặng vốn của màn đêm.Trêи khán đài, hai người phụ nữ tuổi chưa đến ba mươi chán nản nhìn đám người bên dưới đường đua."Có hứng không? Chị có thể chỉ cho em."Thiên Kỳ cười cười quay sang người bên cạnh hỏi.
Selina đã lâu không ra ngoài, đâu là lần đầu tiên cô đưa nàng đến một trường đua như thế này.
Dạo này mọi thứ quá mệt mỏi, cô cần giải trí một tí, bình thường cô sẽ tìm đến thuốc lá nhưng từ khi ở chung với Selina thì cô đang cai dần."Thôi, chị đi mà chơi một mình đi."Selina đây Thiên Kỳ ra, tỏ vẻ hơn dỗi.
Cô vẫn không thể hiểu được tại sao chị ấy có thể đưa cô đến trường đua để giải trí được chứ."Không sao đâu, có chị đây lo rồi."Thiên Kỳ chỉ vào ngực, mặc đầy tự tin nói rồi kéo Selina sang vòng đua dành cho ôtô.Dưới vòng đua này còn khá vắng, đúng hơn là chỉ có hai người ở đó thôi.Một chiếc xe Lamborghini màu vàng chanh được đưa từ trong hầm ra, sẵn sàng để nổ máy.
Nó chính là niềm tự hào to lớn nhất của cô tính tới thời điểm hiện tại.Thiên Kỳ nhanh chóng nhận lấy chìa khoá từ người bảo dưỡng xe rồi quay sang đội mũ cho Selina.Đêm nay không có ai đua trêи vòng này nên hai người có thể lái bao nhiêu tuỳ thích, không quan trong thắng thua như thế nào.Thiên Kỳ chui vào trong, cẩn thận cài dây an toàn cho Selina rồi bắt đầu nhấn ga, đánh lái.Ánh sáng lập loè từ vài cột đèn xuyên qua lớp của kính, rọi vào hai nữ nhân trong xe.Selina chẳng dám nhìn thẳng, hai tay cấu chặt vào dây an toàn, mặt mũi tái mét nhìn Thiên Kỳ.Ngược lại với Selina, Thiên Kỳ thoải mái chống một tay vào cửa, một tay điều khiển vô lăng.Đột nhiên Thiên Kỳ đổi hướng chạy, đánh lái cho xe chạy lên lề, xông thẳng ra phía ngoài trường đua bằng cửa phía dưới khán đài.Selina bị doạ đến xanh mặt, lắp bắp gọi tên Thiên Kỳ."Em ngồi yên đó nhắm mắt lại.
Khi dừng xe, nếu chị không bảo thì có bất cứ chuyện gì cũng không được ra ngoài.
Hiểu chưa?"Thiên Kỳ vẫn giữ nguyên tốc độ như thế, lao thẳng ra ngoài đường trước con mắt của bao nhiêu người xung quanh.Lúc nãy cô đã thấy Tiêu Nam Hiên xuất hiện trong trường đua.
Vốn dĩ tính để Selina trêи khán đài, một mình cô xuống "giải trí" nhưng vì sự xuất hiện của anh ta nên cô buộc phải đưa Selina rời đi càng nhanh càng tốt.
Tiêu Nam Hiên vừa bị Tần Thiên Hàn chơi một vố chua chát, làm Tiêu thị như ngồi trêи lò than nên chắc chắn anh ta đến đây không phải để giải trí.Thiên Kỳ lặng người khi liếc qua gương chiếu hậu nhìn.Chính xác là Tiêu Nam Hiên đang ở sau.
Anh ta đang đuổi theo hai người, phía sau anh ta còn có bảy đến tám chiếc xe bảy chỗ nữa.
Cũng phải hơn bốn mươi người nếu đủ.Thiên Kỳ lấy điện thoại ra bấm gọi một dãy số."Tiêu Nam Hiên, trêи đường xxx, đoạn qua tháp yyy."Đầu dây bên kia là Thiên Tuệ, nghe xong cô cũng đoán ra được đang có chuyện gì.
Cô ái ngại nhìn xuống nam nhân bên dưới, miệng cười cười nhưng đôi mày lại chau."Đừng nói với anh là chúng ta phải dừng lại."Tần Thiên Hàn nhìn thái độ hết sức thành thật của người phụ nữ đang ngồi trêи hông mình mà hỏi.Sáng nay anh vừa giao lại toàn bộ sổ sách cho Tần Thế Hạo, tính dành một ngày trọn vẹn thoải mái với cô nhưng sao khó quá.Đến đêm khi đang "sinh hoạt gia đình" thì lại bị phá bởi một cuộc điện thoại."Là Tiêu Nam Hiên, không thể không đi được."Thiên Tuệ bước xuống khỏi người anh rồi vào trong phòng tắm.
Trước khi đi cũng không quên hôn anh một cái coi như an ủi.Dù sao cũng hết cách rồi, chỉ trách tại sao anh ta lại xuất hiện đúng lúc quá làm gì.Phía dưới toà cao ốc yyy, chín chiếc xe rượt nhau trêи đường, tạo nên