Trời đêm đông ở Thượng Hải không một gợn mây, tuyết cũng đã ngừng rơi.
Đã hơn ba giờ sáng rồi.
Đằng xa kia, tòa tháp Thượng Hải Tower vẫn tỏa sáng linh lung tựa như viên minh châu tỏa sáng rực rỡ trong bóng tối.
Đằng này, một căn phòng vẫn vang vọng tiếng gõ phím.
Hikashi trầm mặc ngồi trêи tập trung làm việc.
Cánh cửa lại một lần nữa mở ra."Em nghĩ là anh cần cho em một lời giải thích đàng hoàng."Tomoe hùng hổ bước vào trong, khó chịu nói.
Anh vừa từ thành phố K về Thượng Hải, chưa kịp về nhà nghỉ ngơi thì phải xách dép chạy đến đây vì quá bức xúc.
Rõ ràng chính Hikashi là người bắt anh bằng mọi giá phải lấy được đống tài liệu đó, kể cả việc phải cho Krish bốc hơi.
Đúng lúc quan trong thì cho lui binh."Không cần nữa, việc ông ấy làm thì để ông ấy tự chịu.
Trời sáng anh sẽ về lại Nhật."Trái ngược với thái độ tức tối của Tomoe, Hikashi chỉ bình tâm đáp.
Dù sao anh cũng không thể che giấu cho ba mình mãi được.
Hơn nữa, chuyện này cũng không đủ để trục xuất ông ra khỏi gia tộc được, cùng lắm thì cắt bỏ quyền lợi một năm thôi."Anh hai à...""Em không cần dạy cho anh phải làm gì đâu, Tomoe."Hikashi mặc kệ điệu bộ tức tối của Tomoe mà lạnh nhạt cắt lời anh.
Chuyện này anh cũng đã suy nghĩ rất nhiều chứ không phải sáng nắng chiều mưa mà thay đổi ý định."Nhưng mà ông ấy...""Ra ngoài.""Hikashi à, anh không thể...""Từ khi nào em có cái quyền kháng nghị với anh."Hikashi không chịu được mà đập bàn một cái.
Anh hiểu được cảm giác của Tomoe.
Toshiro cũng là ba của anh, anh cũng không muốn ông áy phải chịu bất kì thiệt thòi gì nhưng đó là ông ấy làm sai.
Đã sai thì phải chịu phạt, không thể cứ thế bao che mãi.Tomoe nghe xong cũng biết phận mà im lặng ra ngoài.
Quả thật, lời người thừa kế như thánh chỉ của vua.
Không muốn nghe cũng phải nghe....Sáu giờ sáng, thành phố K, một vùng trời vàng nhạt ở đằng đông báo hiệu một ngày làm việc mới lại bắt đầu.
Trêи đường, kết quả của một trận mưa tuyết đêm qua vẫn còn đó.
Tuy đã có nắng nhưng vẫn còn đó cái lạnh của mùa đông.
Ánh nắng dụi dàng xuyên qua ô của kính phòng bệnh.Thiên Tuệ mặc thêm một chiếc áo len cô đứng rồi xách túi chạy ra ngoại.
Đêm qua, Krish đã gửi cho cô một mớ ảnh chụp tài liệu mà cô yêu cầu.
Đến rạng sáng thì cô nghe tin mối quan hệ của Hayato và Naomi bị lật tẩy.
Hay tin, cô cũng có chút bất ngờ.
Vốn dĩ định sẽ lật tẩy Hayato sau đó để yên cho hai người họ ở với nhau, không ngờ họ lại bị phát hiện sớm như thế.
Lần này cô phải về Nhật càng sớm càng tốt.
Lát nữa sẽ có trực thăng đến đưa đi, còn Tần Thiên Hàn chắc phải để lại đây.Cô chạy lên sân thượng bệnh viện thì trực thăng đã đợi sẵn.
Sau bảy tiếng lang thang trêи bầu trời thì cuối cùng cũng được đáp xuống.
Đến nơi nhìn đồng hồ thì đã hơn hai giờ chiều.
Trời mùa đông của Nhật cũng không khác gì mấy.
Thiên Tuệ và Thiên Kỳ đặt chân xuống nên tuyết, lặng lẽ bước vào trong.Trong không gian yên ắng đó bỗng vang lên tiếng chửi rủa của một người đàn phụ nữ kéo theo đó là vài tiếng đổ bể.“Mày điên rồi, nó là anh họ của mày đó.
Là lσạи ɭυâи đó, mày hiểu không hả?”Hai chị em coi như không nghe thấy gì mà bình thản lên thẳng phòng Hikashi.
Lúc đến đây mới biết, chuyện ba anh ăn chặn tiền của quỹ tài chính cũng bị đem ra ánh sáng