Cha mẹ Lăng Ý đương nhiên không đồng ý, không phải bất kì kẻ nào đến nhà họ lừa gạt, họ đều gật đầu.
Đặc biệt là cách làm của nhà họ Lê khiến họ không thể chịu đựng được.
Đó là quần áo vừa thay của cô gái mới bị ức hiếp, nhà họ Lê lại cứ như vậy lấy ra làm bằng chứng, đây không chỉ là uy hiếp với nhà họ Lăng, mà còn là sự không tôn trọng đối với con gái của mình.
Có lẽ do không chịu nổi kiểu không biết xấu hổ như vậy của nhà họ Lê, Hách Ánh yêu cầu được gặp cô gái.Hai vợ chồng nhà họ Lăng đi đến nhà họ Lê, khi đó Lê Cảnh Trí vẫn nhốt mình trong phòng không chịu ra ngoài nói chuyện.
Lê Khải Thiên thấy con gái không biết phối hợp, sai người tới, phá cửa đi vào.
Đó là lần đầu tiên Hách Ánh nhìn thấy Lê Cảnh Trí, cô ngồi núp trong một góc tường, như một con rối.
Trong giây phút cửa bị phá, cả người cô đều run lên, đem đầu chôn chặt vào giữa hai đầu gối, giống như một con đà điểu chôn đầu xuống đất.
Vốn dĩ Hách Ánh không tin người nhà họ Lê, có lẽ thấy được dáng vẻ yếu ớt của Lê Cảnh Trí, đúng là cô bị ép buộc, bà nhớ tới bản thân năm xưa, nên mới đồng ý hôn sự này.Khi đó Giang Tây Long và Lê Cảnh Trí vẫn đang trong giai đoạn yêu đương thắm thiết, là một đôi trai gái lưỡng tình tương duyệt, mới vừa chịu thất thân giờ lại phải gả cho người đã cưỡng bức mình, cô không chấp nhận nổi, tìm mọi cách trốn tránh, thậm chí là tự sát.
Nhưng không còn cách nào khác, Lê Khải Thiên sẽ không để cho cô từ chối, chỉ cần hôn sự này thành công, Lê thị sẽ được cứu.
Nhà họ Lê giam giữ cô, không cho phép cô đi ra ngoài, cho dù cô không muốn thì hôn sự này nhất định cũng phải được diễn ra.
Lê Khải Thiên uy hiếp cô, mẹ cô ngày nào cũng khóc cầu xin cô, hai mắt sung đỏ, Lê Cảnh Trí không thể làm gì khác nên mới phải đồng ý.
Cô chỉ có một yêu cầu, nói lời tạm biệt với Giang Tây Long .Nhưng mọi người đều biết, hôm đó cô không phải nói lời tạm biệt