Ánh mắt Lăng Ý tối đi nhiều.
Hắn không muốn làm gì khác, hắn cố ý dựa vào gần như vậy, chẳng qua chỉ vì muốn thăm dò cảm xúc của cô đối với hắn đã đạt đến loại chán ghét hay chưa.
Kết quả khiến trái tim hắn đau đớn, Lê Cảnh Trí thực sự coi hắn như cầm thú.
Từ sau hôm hắn cưỡng bức cô dưới Giang thị, cô cũng không tin vào hắn nữa.
Dù cho hắn chỉ muốn cài dây an toàn giúp cô, chỉ lại gần cô, cô cũng kháng cự theo bản năng.
Thậm chí bởi vì hắn từng cưỡng bức cô ở trên xe mà cô còn cảm thấy hắn sẽ hèn hạ đến mức làm chuyện đó trên máy bay.
Nhưng hắn lại không thể kêu oan, bởi vì tất cả mọi chuyện đều là do hắn tự tìm.
Hắn nghiêng người nhìn về phía mặt của Lê Cảnh Trí, trong lòng rối loạn.
Hắn sẽ đền bù lỗi mà hắn đã phạm, lần đến nước Pháp này, hắn sẽ từ từ làm tan chảy trái tim cô.
Lê Cảnh Trí phát hiện hắn đang nhìn cô, cảm thấy ánh mắt của hắn thật phiền phức, dứt khoát quay đầu đi, không nhìn hắn.
Lăng Ý thử đưa tay qua, thể hiện sự cẩn thận, khác xa với hình tượng trước nay của hắn: "Lê Cảnh Trí.
"Trái tim của cô bị xao động, không tránh nhưng cũng không trả lời.
Chỉ cần cô không đẩy ra là đã quá đủ với người bị ghét bỏ như Lăng Ý rồi.
Hắn nhẹ nhàng nói: "Lê Cảnh Trí, nếu em không thích tôi nắm tay em, vậy tôi sẽ không làm, chúng ta trực tiếp bắt đầu yêu đương, chuyện nắm tay cứ bỏ qua một bên đã.
"Vốn dĩ hắn còn nghĩ sẽ không được đáp lại, sau khi máy bay cất cánh, lại nghe thấy giọng nói trầm thấp của Lê Cảnh Trí: "Thật ra anh không cần nói với tôi những lời này.
"Trong lòng Lăng Ý rất vui vẻ, nhưng nửa câu sau của cô lại như một chậu nước lạnh giội cho hắn một phát từ chân đến đầu.
"Dù sao anh cũng không cho tôi cơ hội lựa chọn, mặc kệ tôi nghĩ gì cũng không quan trọng, anh muốn làm gì đều sẽ làm cái đó.
"Hắn không có cách gì biện minh cho bản thân, bởi vì cô nói không sai.
Cho dù cô không đồng ý, hắn vẫn sẽ làm như vậy, hắn sẽ không buông tay Lê Cảnh Trí.
"Phụ nữ điên cuồng vì anh