"Lăng Ý, rốt cuộc là anh đi công tác hay là đi du lịch?""Cả hai.
"Hắn trả lời qua loa, cầm lấy ngón tay trắng nõn của cô, đeo một chiếc nhẫn vào, ngắm nhìn một chút, cảm thấy không tệ lắm: "Tay em rất đẹp, đeo cái gì cũng thấy dễ nhìn.
"Sau đó quay lại nói tiếng Pháp với người bán hàng: "Lấy cả cái này nữa.
"Tay Lê Cảnh Trí vẫn bị giữ trong bàn tay hắn, cô thực sự không có cách nào với tên đàn ông này.
Đây là ngày thứ ba cô đến nước Pháp, hai ngày trước hắn đưa cô đến mấy thành phố.
Cô nói mệt không muốn đi, cũng không đi nổi, kết quả là hôm nay Lăng Ý liền dẫn cô đi mua sắm.
Nói là mua sắm nhưng thật ra là đem đống đồ đắt đỏ mà cô không muốn chất đống lên người cô.
Lăng Ý giống như đang chơi búp bê, cầm hết trang sức này đến trang sức khác thử cho cô, chờ hắn chọn đủ rồi, mới dẫn cô ra khỏi cửa hàng mang theo một đống đồ.
Cô mệt mỏi hỏi hắn: "Lăng Ý, anh còn muốn làm gì nữa?"Lăng Ý cười mê hoặc: "Em.
"Trong giây lát Lê Cảnh Trí không thể hiểu nổi, cô thế nào?Vừa khéo có một cặp đôi Trung Quốc đi qua, nhìn Lăng Ý và Lê Cảnh Trí, cười ra tiếng.
Cô gái đánh vào ngực người con trai hai lần, tức giận: "Anh học người ta một chút đi, vẻ ngoài đã không đẹp bằng bạn trai người ta thì thôi, sao cái miệng cũng không biết nói chuyện giống người ta vậy.
Mỗi lần em tức giận, anh cũng không biết dỗ em làm dịu bầu không khí.
"Người con trai nắm chặt tay nhỏ của cô gái, cười nhỏ: "Anh chưa từng nói cũng sẽ không nói bằng miệng, nhưng thân thể anh nỗ lực thực hiện, chẳng lẽ cũng không thể dỗ em.
""Chán ghét, học nhanh thật.
" Người con gái rúc vào trong ngực bạn trai, vui vẻ rời đi.
Bấy giờ Lê Cảnh Trí mới hiểu những lời Lăng Ý vừa nói.
Làm gì?Làm em.
Cô phát hiện, hiện giờ tâm trí của cô bị giày vò, phải già đến tám mươi tuổi, nghe thấy mấy lời trêu ghẹo này cũng không có tí cảm giác nào.
Mà trước đây, cô không thể chịu đựng nổi khi nghe mấy