Từ đầu đến chân Lăng Ý đều là đồ được may sẵn, quản gia chuẩn bị cho hắn đầy đủ, còn đồ gì cần phải đến cửa hàng tiện lợi mua đâu?Hắn nhíu máy, không nói chuyện.
Ban đêm lạnh quá, cô cũng không hỏi tiếp nữa, hai người đi theo Lê Nhã Trí vào cửa hàng tiện lợi.
Mặc dù tên Lê Cảnh Trí và Lê Nhã Trí gần giống nhau, nhưng vẻ ngoài lại rất khác nhau.
Người khác nhìn thấy Lê Cảnh Trí sẽ khen là một người đẹp, con Lê Nhã Trí cùng lắm chỉ có thể nói là dễ nhìn.
Lê Cảnh Trí xinh đẹp, Lăng Ý cao lớn, đẹp trai, hai người nắm tay đứng cạnh nhau liền trở thành một cặp đôi mà người khác ao ước.
Lê Nhã Trí lẻ loi đi phía trước, rõ ràng là một "bóng đèn".
Hai cô gái bán hàng nói thầm, cặp đôi kia tốt thật đấy, đêm hôm khuya khoắt còn đi mua đồ cùng "bóng đèn".
Vừa khéo lại bị Lê Nhã Trí nghe thấy, tí nữa thì tức muốn đập luôn cái cửa hàng.
"Bóng đèn" cái gì, cô ta giống kì đà cản mũi chỗ nào?Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Lăng Ý, nhịn xuống, đè nén lửa giận trong lòng.
Cô ta đến khu đồ dùng rửa mặt, tùy ý chọn mấy thứ, sau đó đến quầy thanh toán.
Trùng hợp người tính tiền lại là cô gái vừa ngồi tán chuyện, Lê Nhã Trí bắt đầu gây khó dễ.
Cô gái kia vừa quét mã xong, Lê Nhã Trí đã rút lại chai dầu gội đầu: "Bỏ cái này đi.
"Cô gái bán hàng xóa bỏ chai dầu.
Lê Nhã Trí lại để chai dầu đó quay lại: "Quên đi, tôi vẫn lấy nó, không cần tính chai dầu xả.
"Người bán hàng ngẩn người, làm theo lời cô ta.
Đến khi đã quét xong, Lê Nhã Trí lại lấy hai món đồ, bỏ ra ngoài: "Da đầu tôi bị khô, nhất định phải dùng dầu xả, hay là bỏ sữa tắm đi.
"Sắc mặt người bán hàng trở nên khó coi,