Lê Cảnh Trí bị hắn dồn đến đường cùng, chỉ còn cách nhận lấy.Tuy rằng có hơi lo lắng nhưng càng thêm ngọt ngào.Bởi vì Lăng Ý thực sự để tâm đến cô.Nếu như không phải thật lòng, hắn có thể tùy ý đưa cho cô một món đồ nào đó.
Nhưng hắn không có, hắn để ý hơn bất kì ai khác.Thời gian sau đó, Lê Cảnh Trí trở nên rất bận, bởi vì muốn tiếp nhận công ty, cô phải chạy qua chạy lại mới có thể nhanh chóng làm quen được.Lăng Ý có hơi hối hận, sớm biết như vậy hắn sẽ không tặng công ty, đưa một studio nhỏ là được, khiến cho cô cả ngày bận việc, thời gian lăn lộn trên giường với hắn cũng bị giảm đi nhiều.Mấy ngày sau, Lăng Ý vất vả lắm mới có cơ hội đè vợ trên giường thì mẹ mợ lại gọi điện thoại tới.Lê Cảnh Trí nhìn dáng vẻ vừa nôn nóng vừa nhẫn nhịn của hắn, cảm thấy buồn cười, nhưng cô phải nhận điện thoại của mẹ trước đã.Mẹ Viên Vũ đối xử với cô rất tốt, nhưng cũng ít khi gọi điện thoại, phần lớn thời gian của bà đều dành trên người Lê Nhã Trí.
Về điểm này thì cả nhà họ Lê đều giống nhau, nếu như không có chuyện gì, tuyệt đối sẽ không liên lạc với cô.
Chỉ khi nào xảy ra chuyện mới lập tức tìm tới cô."Mẹ, có chuyện gì thế?""Cái gì?""Nhã Trí mang thai?""Có phải bệnh viện chuẩn đoán nhầm không?" Lê Cảnh Trí không thể tin được.Mẹ Lê tính cách yếu đuối, lần đầu tiên quát với cô: "Nó còn chạy đi phá thai rồi thì sao mà có thể nhầm được.
Con mau trở về đi, em gái con không chịu ăn, cũng không chịu nói chuyện với cha mẹ.""Được, con lập tức trở về."Lê Cảnh Trí cúp điện thoại xong tay vẫn còn run, run rẩy nhặt quần áo đi ra ngoài.Lăng Ý nắm chặt tay cô, vội vàng hỏi: "Làm sao thế? Xảy ra chuyện gì?"Đến bây giờ cô vẫn rất khó tiêu hóa sự thật này: "Nhã Trí, Nhã Trí mang thai, tới phòng khám chui để phá thai, xảy ra vấn đề, hiện giờ em phải về nhà một chuyến."Hắn nắm chặt tay