Nhà họ Lê.
"Cảnh Trí, cuối cùng con cũng đã tới, nhanh khuyên em gái con đi, bảo nó nói chuyện với cha mẹ đi.
" Viên Vũ nắm lấy Lê Cảnh Trí như một vị cứu tính, vừa khóc vừa nói: "Nhanh đi xem em gái con đi, từ nhỏ nó đã không nghe lời mẹ khuyên, chỉ có lời con nói là nó còn nghe hai, ba câu.
"Nhìn Viên Vũ không ngừng rơi nước mắt, đôi mắt đã sưng lên như hai quả hạch đào.
"Mẹ, mẹ đừng khóc nữa, khóc nữa sẽ hại đến mắt đấy.
""Sao mẹ có thể không khóc được, Nhã Trí là con gái của mẹ, là miếng thịt từ người mẹ sinh ra, nó xảy ra chuyện lớn sư vậy, một người làm mẹ như mẹ sao có thể không buồn được.
""Sao Nhã Trí lại ở nhà? Tại sao không ở trong bệnh viện?" Cắt bỏ tử cung là chuyện lớn, sao có thể không ở trong bệnh viện mà chạy về nhà.
"Nhã Trí không chịu nằm viện, nó sợ mất mặt.
" Viên Vũ nói: "Từ nhỏ Nhã Trí đã hiếu thắng, lần này xảy ra chuyện lớn như vậy, sao nó có thể chịu chờ ở trong bệnh viện được.
"Lê Cảnh Trí không nói nên lời, chỉ cảm thấy Lê Khải Thiên và Viên Vũ ngày càng chiều Lê Nhã Trí một cách quá đáng, thậm chí ngay cả chuyện này mà cũng nghe theo.
"Không thấy Nhã Trí nó nói có bạn trai, sao nó lại đột nhiên chạy đi phá thai như vậy.
Cho dù mẹ và cha con hỏi thế nào, nó cũng sống chết không chịu nói ra đứa bé là của ai, cha con tức quá bị tăng huyết áp.
"Vừa nói Viên Vũ vừa lau nước mắt: "Con đi xem em con đi, hỏi nó xảy ra chuyện gì? Sao đột nhiên lại mang thai? Là tên khốn khiếp nào hại con gái của mẹ rồi không chịu trách nhiệm.
""Để con đi xem, mẹ đừng khóc nữa.
""Được, con đi nhanh đi, đi nhanh đi.
" Viên Vũ cuống lên, đẩy cô một cái.
Lê Cảnh Trí không phòng bị, bị đẩy một cái, lảo đảo, may mà Lăng Ý đứng bên cạnh, chìa tay ra đỡ cô.
Hắn không vui, lông mày hếch lên: "Không sao chứ?""Em không sao.
""Anh đi với em.
"Lê Cảnh Trí lắc đầu: "Chưa được đâu, anh