Nhưng mà Lê Cảnh Trí vẫn đối xử với Lê Nhã Trí rất tốt, điều này khiến cho Diêu Thanh Mạn cực kì không thoải mái: "Em gái của chị nghĩ cách bò lên trên giường của chồng chị, chị thực sự không để ý chút nào sao?""Nếu như cô chỉ muốn nói với tôi chuyện này thì không cần phải nói nữa.
Tôi tin tưởng Lăng Ý sẽ không chạm vào Nhã Trí.
" Lê Cảnh Trí khó chịu nhìn về phía Diêu Thanh Mạn.
"Chị Cảnh Trí, em biết chị vẫn để ý, chắc chắn là do em gái của chị đã lừa chị, cái gì cũng không nói cho chị biết.
" Diêu Thanh Mạn dương dương tự đắc: "Chị Cảnh Trí, chị bị lừa rồi, giường cũng lên rồi, sao có khả năng không chạm được chứ?"Mặt Lê Cảnh Trí lạnh đi, vốn dĩ cô đã không thích Diêu Thanh Mạn, tuy khuôn mặt rất xinh đẹp, nhưng ánh mắt không sạch sẽ: "Cô đừng có nói những câu lung tung, vu khống, bịa đặt, phỉ báng như thế nữa sẽ phải chịu trách nhiệm đấy.
"Diêu Thanh Mạn thấy Lê Cảnh Trí không tin, vội vàng lấy điện thoại giơ lên trước mặt cô.
Lê Cảnh Trí lùi về sau, từ chối Diêu Thanh Mạn lại gần, Diêu Thanh Mạn không từ bỏ, cố chấp đi đến trước mặt cô, mở vòng bạn bè, tìm Lê Nhã Trí, kéo xuống phía dưới.
"Chị Cảnh Trí, chị nhìn xem Lê Nhã Trí nghĩ trăm phương nghìn kế câu dẫn Lăng tổng từ lâu rồi, chị có thể đề phòng.
"Lê Cảnh Trí từng tấm, từng tấm ảnh, trong lòng cực kì rối bời.
Cô đứng yên tại chỗ, không biết nên phản ứng như thế nào.
Diêu Thanh Mạn có thể nhận ra Lăng Ý thực sự hạnh phúc với Lê Cảnh Trí, sự che chở của Lăng Ý dành cho Lê Cảnh Trí ở bệnh viện hoàn toàn là xuất phát từ bản năng.
Làm theo bản năng mà làm được đến mức đó, thì chứng tỏ trong lòng hắn chỉ có một mình Lê Cảnh Trí.
Diêu Thanh Mạn sẽ không để cho Lê Nhã Trí được dễ chịu, rõ ràng đều lớn lên như nhau, nhưng Lê Nhã Trí không chỉ cướp đi danh tiếng trong trường học, mà còn là trở ngại khiến cho Diêu Thanh Mạn không thể gả vào nhà giàu.
Trong lòng Diêu Thanh Mạn hiểu rõ, có một số người chắc chắn không thể chiếm được, vậy nên không cần nghĩ nhiều.
Lê Nhã Trí mặt dày không biết xấu hổ,