"Anh làm sao? Không phải là do bị em ép sao?"Lăng Ý biết "vảy ngược" của hắn ở đâu.
Hắn có thể cưng chiều cô, nhường nhịn cô mọi điều nhưng chuyện này thì không được.
Cô gạt hắn đi uống thuốc tránh thai.
Nếu như không muốn có con, cô có thể nói với hắn, nhưng cô lại lừa dối hắn, đề phòng hắn, rõ ràng là cô không tin hắn.
Không, nói đúng ra là cô đang để cho mình một con đường lui.
Không có con, cô có thể thoải mái quay đầu rời đi, không lưu luyến.
Lăng Ý nắm lấy cằm cô, trong mắt bốc lửa: "Lê Cảnh Trí, rốt cuộc em muốn thế nào? Anh làm mọi chuyện còn chưa đủ sao? Anh còn chỗ nào chưa tốt, em hoàn toàn có thể nói với anh, anh có thể sửa.
Anh đem tình cảm chân thành đưa tới trước mặt em, em có thể không nhận, nhưng không thể sau khi nhận thì ném nó dưới đất, chà đạp nó.
"Lê Cảnh Trí bị đau, dùng sức đẩy hắn ra, cố gắng trốn thoát khỏi ngực hắn, nhíu mày nhìn về phía người đàn ông đang trở nên điên cuồng.
Rõ ràng sáng hôm nay vẫn rất tốt, tối hôm qua vẫn nhẹ nhàng giải thích với cô.
Người đàn ông này rốt cuộc có bao nhiêu khuôn mặt?Lê Cảnh Trí xoa xoa chỗ bị hắn nắm dưới cằm, tức không nói nên lời: "Chẳng qua chỉ là cái công ty, anh có cần tức giận như thế không? Nếu anh cảm thấy bị trả về là mất mặt, vậy em giữ lại là được.
""Công ty? Thì ra đến cả công ty em cũng không muốn.
" Lăng Ý cười lạnh: "Lê Cảnh Trí, không phải em cảm thấy chỉ cần không nhận đồ anh đưa là sẽ có được tự do chứ?""Lăng Ý, rốt cuộc hôm nay anh bị làm sao thế? Tư duy của anh thật kì quái.
""Đến bây giờ em cũng không có gì muốn nói với anh sao?" Lăng Ý buồn bực, đạp đổ bàn uống nước: "Tại sao không trực tiếp nói với anh là em không muốn có con? Hay là nói, em chỉ không muốn có con với anh.
"Lê Cảnh Trí sợ hết hồn, mở mắt to nhìn hắn: "Em không phải không muốn có con.
""Không phải? Đến bây giờ em cũng không