Cô gái Lâm Dĩ Thuần này là thư ký được tuyển dụng sau khi Y Nghê rời đi, lúc đó hắn còn dùng cô ta để chọc tức Lê Cảnh Trí.
Xong đời rồi.
"Sao cô ta vẫn còn ở lại Lăng thị?" Lăng Ý tức giận chất vấn.
Lê Cảnh Trí chế giễu: "Đây là Lăng thị, địa bàn của nhà họ Lăng.
Nhân viên của Lăng thị sao anh lại đi hỏi em?"Lăng Ý nhớ lại chuyện của Lâm Dĩ Thuần, hắn đã giao cho trợ lý Lưu xử lí: "Trợ lý Lưu, chuyện gì đây?"Trợ lý Lưu đứng phía sau, lập tức căng thẳng: "Xin lỗi, là do tôi hiểu nhầm.
"Lúc trước, Lăng Ý nói đuổi Lâm Dĩ Thuần đi, không chỉ đạo rõ, trợ lý Lưu suy nghĩ rất lâu mới đưa ra quyết định điều Lâm Dĩ Thuần xuống phía dưới.
Thực ra cũng không thể trách trợ lý Lưu, trước kia phu nhân không ở đây, bên người của tổng giám đốc chưa bao giờ thiếu phụ nữ.
Hơn nữa, mối quan hệ giữa tổng giám đốc và phu nhân không được tốt, chứ đừng nói dính nhau như kéo sơn như bây giờ.
Nếu như hai người cứ như bây giờ, trợ lý Lưu chắc chắn sẽ không ngần ngại đuổi Lâm Dĩ Thuần ra khỏi công ty.
Có lẽ trong mắt người khác, hoàn cảnh của Lâm Dĩ Thuần có hơi đặc biệt, dù sao cũng từng là người tổng giám đốc "chạm qua", anh cũng không thể làm việc quá tuyệt tình được, nhỡ đâu người đó có thể xoay người thì sao?Thêm nữa là chuyện này đã qua lâu rồi, anh cũng quên mất tiêu, không ngờ lại tự tay chôn một quả bom cho mình.
Còn đúng lúc bị phu nhân tổng giám đốc giẫm nổ.
Thái độ nhận sai của trợ lý Lưu rất nghiêm túc: "Tôi sai rồi, không xử lý sạch chuyện của Lâm Dĩ Thuần, xin tổng giám đốc trách phạt.
"Trợ lý Lưu đi theo hắn từ khi còn trẻ, làm việc rất có trách nhiệm, Lăng Ý suy nghĩ rồi nói: "Cậu bị trừ một năm tiền thưởng.
""Cảm ơn tổng giám đốc.
" Trợ lý Lưu hài lòng, như vậy đã là may mắn lắm rồi.
Lâm Dĩ Thuần tan nát cõi lòng, hai mắt rưng rưng, tội nghiệp nhìn Lăng Ý.
Tại sao lại như vậy? Lăng Ý còn không cả nhớ cô ta, tại sao hắn có thể vô tình như thế?Rõ ràng là hắn ôm lấy cô ta, hôn cô ta, dáng vẻ