Lê Cảnh Trí biết Giang Noãn luôn coi trọng và chờ mong đám cưới thế nào, cô nhíu lông mày, không thể không nói: "Nhưng hôn lễ mà cậu muốn là ở trên đảo, sau đó ! ""Cảnh Trí.
" Giang Noãn cắt đứt lời cô: "Đó đều là những chuyện đã qua, mọi người sẽ thay đổi.
""Noãn, cậu thực sự cam chịu đối xử với bản thân mình như thế sao?" Hôn nhân là bến đỗ cả đời của một cô gái, mà đám cưới là ngày mà cô gái ấy đẹp nhất trong đời.
Nếu như không thể gả cho người mình thích, vậy đám cưới đó xinh đẹp cho ai xem?Giang Noãn dường như không quan tâm: "Cảnh Trí, cậu phải biết, phải thật tâm cho đi thì mới có nhận lại.
"Cô ấy phải từ bỏ Lê Cảnh Trí mới có được Giang Tây Long.
Khó khăn lắm cô ấy mới có thể đính hôn với anh, cô phải nhanh chóng kết hôn càng sớm càng tốt.
Trái tim Giang Tây Long không đặt lên người Giang Noãn, cho dù anh không còn liên lạc với Lê Cảnh Trí, nhưng Giang Noãn vẫn không yên lòng.
Khi nào chuyện này chưa được hoàn thành, trái tim cô ấy vẫn như đang lơ lửng trên không trung, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống đất, vỡ vụn.
Giang Noãn đã quyết định, Lê Cảnh Trí cũng không thể nói thêm gì nữa.
Cô ôm lấy Giang Noãn, nói lời chúc phúc từ tận đáy lòng.
"Cậu có đến ngày cưới của mình không?""Chẳng lẽ cậu muốn mình tới làm phù dâu?""Đúng vậy.
""Nhưng mình kết hôn rồi, làm phù dâu sẽ không may mắn.
" Lê Cảnh Trí nói: "Nhưng mình chắc chắn sẽ ở trong đám người nhìn cậu hoàn thành nghi thức thiêng liêng nhất.
"Giang Noãn yên lòng: "Cảm ơn cậu.
"Xuất hiện trong đám đông sẽ không gây chú ý, không thu hút Giang Tây Long.
Giang Noãn biết cho dù Lê Cảnh Trí có ở đâu, Giang Tây Long cũng không có cách nào thực sự quên được cô.
Nhưng không sao cả, chỉ cần cô ấy có được Giang Tây Long là được rồi.
Lê Cảnh Trí cúi đầu nhìn ngày trên thiệp mời.
Chủ nhật cũng là ngày mốt.
Giang Noãn thực sự vội vã như thế sao? Sao giống như sợ Giang Tây Long bỏ chạy vậy!.
Cửa phòng tổng giám đốc