Lê Cảnh Trí nhắm mắt, cười nhẹ: "Đây là chuyện của hai người.
"Giang Noãn đơ mất mấy giây, rất nhanh đã điều chỉnh lại: "Thật ra tớ có một bí mật muốn nói cho cậu biết.
"Lê Cảnh Trí ngẩng đầu, không chớp mắt nhìn cô ấy.
"Thật ra tớ thích anh trai tớ, vẫn luôn thích, nếu như không phải trước đây anh ấy theo đuổi cậu, sao tớ có thể buông tay anh ấy được.
"Vẻ mặt của Giang Noãn rất bình tĩnh, không có một chút nào dữ tợn và oán hận như ngày hôm đó.
Lê Cảnh Trí đang nghĩ, trong lòng Giang Noãn, tình bạn này lớn hơn, hay nỗi oán hận cô lớn hơn.
"Cảnh Trí, cậu có đang nghe tớ nói không?""Ừ, tớ biết rồi, cậu thích anh ấy, cậu muốn kết hôn với anh ấy.
" Lê Cảnh Trí nhẹ nhàng gật đầu.
Giang Noãn thở phào nhẹ nhõm: "Đám cưới của tớ vẫn được tổ chức tại khách sạn đó, nhưng không mời nhiều khách nữa, chỉ có mấy người thân.
Tớ hy vọng cậu có thể đi, tớ hy vọng nhận được lời chúc trực tiếp từ cậu.
"Lê Cảnh Trí quay đầu nhìn cô ấy, đôi mắt đen láy khiến người khác không nhìn ra tâm trạng: "Có thật không?"Giang Noãn thực sự muốn nhận được lời chúc từ cô sao?Thật ra, cô ấy càng muốn để cho Giang Tây Long hết hy vọng với quá khứ, để Giang Tây Long biết, cô đã buông tay đoạn tình cảm với anh từ ba năm trước rồi, muốn mượn sự tồn tại của cô để Giang Tây Long từ bỏ.
Trước giờ, Lê Cảnh Trí không hiểu nhưng sau khi nghe xong những lời hôm đó, cô đã hiểu ra.
Cô không thể tin một Giang Noãn tùy tiện lại có tâm kế nặng đến thế.
"Thật đó, Cảnh Trí, cậu là bạn tốt nhất của tớ.
" Giang Noãn nắm tay cô, ánh mắt vô cùng chân thành: "Ngày tớ và anh Tây Long kết hôn, cậu chắc chắn phải tới.
"Lê Cảnh Trí từ từ rút tay ra, lạnh nhạt từ chối: "Tiểu Noãn, tớ sẽ không đi.
"Giang Noãn nhạy cảm đã nhận ra gì đó: "Hôm đó, ở Night, cậu đã nghe thấy rồi đúng