Thẩm Dịch Quân cưỡng ép đưa cô lên tầng 3, có lẽ hắn sợ cô trốn đi tiếp, cho nên chuyển lên tầng 3 để làm cô sợ không dám nhảy xuống.
Kiều Di im lặng không phản kháng, cả người tựa như mất hết sức sống.
Đưa cô vào phòng tắm, Thẩm Dịch Quân vẫn không nói gì, gương mặt âm trầm đầy sát khí giống như bất cứ lúc nào có thể xông lên giết chết cô, nhưng Kiều Di không để ý, cô ngẩn người không quan tâm đến việc hắn đang cởi váy cô, giờ trong đầu cô chỉ có ánh mắt mà vừa nãy Tiêu Hằng nhìn cô.
Đặt cô vào bồn tắm, nâng gương mặt cô lên, nhẹ nhàng lau đi vết máu trên mặt cô, đột nhiên Thẩm Dịch Quân nói:
"Bị người mình yêu phản bội lòng tin là cảm giác thế nào? Đau không? Tuyệt vọng không?"
Câu nói của hắn thành công thu hút sự chú ý của cô, khác với những lần trước, lần này Kiều Di nhìn thẳng vào mắt hắn mà không sợ hãi: "Đau chứ, giống như lúc anh bị Phi Phi đá đấy.
" Cô nở nụ cười chế giễu.
Tay hắn cứng đờ, trên trán nổi gân xanh, nhưng hắn vẫn nhịn xuống cỗ tức giận mà sờ xuống phía dưới.
Mặt cô lạnh đi, nắm lấy cánh tay người đàn ông: "Bị đập đến như vậy mà vẫn n*ng sao? Chả hiểu tại sao Diệp Phi Phi lại thích một tên bi3n thái khốn nạn như anh -"
Chát.
Chưa kịp nói hết câu, Kiều Di bị ăn một cái tát, mặt cô nghiêng sang bên phải, bên má trái đau rát, khóe miệng còn bị rách da chảy máu, Kiều Di trầm mặc không nói gì thêm nữa.
Thẩm Dịch Quân thở dốc, đôi mắt hắn nổi lên tơ máu, phẫn nộ nắm lấy cổ chân phải đang sưng tấy của cô mà bóp mạnh.
Kiều Di đau đến nhăn mày, dường như hắn không có ý định dừng lại mà vẫn tiếp tục tăng lực tay, hai bàn tay cô nắm chặt, gương mặt trắng bệch, nhưng dù đau đến mấy cô vẫn cắn chặt răng không xin lỗi.
"Chú ý lời nói của mình, đừng thấy tôi lùi một bước thì lại tiến một bước.
" Không nghe thấy câu xin lỗi của cô, Thẩm Dịch Quân phẫn nộ đi ra khỏi phòng, để mặc Kiều Di đang ngồi trong bồn tắm.
***
Sau vụ việc lần này, mấy ngày liên tiếp Thẩm Dịch Quân không đến biệt thự nữa, nhưng trong phòng Kiều Di lại nhiều thêm mấy cái camera, cô không để ý mà tiếp tục ăn rồi ngủ.
Im lặng, không náo, không loạn, bình tĩnh đến lạ thường.
Tình trạng cô thế này khiến quản gia Trương và giúp việc hơi lo lắng, cứ một lúc lại mở cửa phòng xem cô còn thở hay không, họ chỉ sợ cô suy nghĩ dại dột mà tự tử, Kiều Di có mệnh hệ gì thì cậu chủ Thẩm không chừng sẽ giết chết họ.
Kiều Di đang ngồi ở ban công nhấm nhi tách cà phê, đột nhiên cửa ban công bị người nào đó dùng lực đẩy ra.
Âm thanh lớn làm cho Kiều Di hơi giật mình quay đầu lại nhìn thì thấy Thẩm Dịch Quân đang hùng hổ tức giận