Mắng xong, Phương Trạch Vi lại phát sầu.
Hiện giờ Vương Thi Loan thọ mệnh sắp hết, cũng là lúc ả trở nên điên cuồng, nguy hiểm nhất.
Để mất dấu ả rồi, chỉ e sẽ làm nhiều người vô tội bị hại.
Phương Trạch Vi nhíu mày bóp trán nghĩ ngợi, rốt cuộc nhớ lại được bộ dạng lúc sáng của Võ Tú Hiền, vội vàng lấy ra giấy bút có sẵn dưới bàn trà ra, bắt đầu vẽ.
Khi đó, hắn rõ ràng cảm giác được sợi khí âm lục tanh tưởi trên một món đồ gói cẩn thận đặt trong người cô ta.
Phương Trạch Vi không chút xa lạ cái sợi khí kia, thứ mà hắn ghét cay ghét đắng.
Đó là một loại đánh dấu của trành quỷ.
Trành quỷ, hay hổ trành, ma cọp, dân gian có nơi cũng gọi là ma cọp vồ, tức hồn ma của những người bị cọp ăn thịt hoặc vồ chết, loại ma quỷ vừa đáng thương vừa đáng giận.
Bởi những người chết vì hổ này một khi thành quỷ, sẽ trở thành tay sai, dẫn đường cho hổ tiếp tục bắt người ăn thịt.
Dựa theo tình trạng linh hồn và thái độ của Võ Tú Hiền, nếu Phương Trạch Vi đoán không sai, cô gái này không biết từ đâu tìm được đánh dấu của trành quỷ và định bụng đem nó đưa cho người mình ghét để hại người.
Đánh dấu kia đã dùng biện pháp đặc biệt nào đó để ổn định và cách ly, một khi chuyển qua người khác và kích hoạt, đánh dấu đó sẽ in lên người của họ, giống như một tín hiệu trành quỷ phát ra với nội dung "bữa ăn đã sẵn sàng".
Con hồ tiếp nhận được tin tức đó rồi, sẽ chọn thời điểm thích hợp mò tới ăn thịt người xấu số nọ.
Trực giác của Phương Trạch Vi nói cho hắn biết, chỉ cần lần theo đánh dấu đó rồi mai phục ở gần, nhất định có thể tóm được Vương Thi Loan.
Không sai, tuy không biết Vương Thi Loan và Võ Tú Hiền trước đây móc nối liên lạc nhau bằng cách nào, nhưng Phương Trạch Vi có trực giác tất cả những việc này có liên quan mật thiết, tuyệt đối không thể là trùng hợp.
Có xác suất 95% con hổ mà Võ Tú Hiền muốn dẫn tới nhất định là Vương Thi Loan.
Suy cho cùng, trong một thời gian ngắn và ở gần trung tâm thành phố như thế này, muốn tìm một con hổ đủ lợi hại để nghênh ngang xuất hiện trong lòng đô thị, tấn công ăn thịt người trót lọt không bị phát hiện và cản trở, thật sự không phải chuyện dễ dàng, đừng nói chi muốn có hai con hổ khác nhau cùng chung mục đích.
Xem bộ dạng tỉnh táo thản nhiên của Võ Tú Hiền lúc sáng, có lẽ đây không phải lần đầu ả lên kế hoạch hại người, linh hồn mới sa đọa dữ dội như thế.
Nghĩ vậy, Phương Trạch Vi múa bút càng nhanh.
Không bao lâu, bộ dạng của Võ Tú Hiền hiện ra rõ ràng trên giấy.
Hắn chỉ chỉ bức chân dung này, thần sắc nghiêm nghị nói:
"Tập trung tìm cô gái này.
Tìm ra cô ta càng sớm càng tốt, nhưng hành động bí ẩn, lặng lẽ thôi, đừng bứt dây động rừng."
Thấy đám đồ tôn gật đầu mà mặt ngơ ngác, Phương Trạch Vi phá lệ giải thích, "Người này có mặt trong khu vực xảy ra chuyện sáng nay, trên người có đánh dấu đã tạm gói kỹ của trành quỷ, dự tính sẽ đem vật