Một tháng sau, Thiên Nhạn tấm tắc nhìn hai bàn tay đã khôi phục rất nhiều, y thuật của Tuân thị quả nhiên danh bất hư truyền.
Bàn tay đã trở nên trắng hơn, vết sẹo cũng nhạt đi rất nhiều.
Da mới mọc ra không có vết chai, sờ tới sờ lui rất mượt mà.
Những bộ phận khác trên thân thể nàng cũng chậm rãi biến hóa, khác với sự biến hóa rõ ràng của tay.
Tuy vết sẹo đã nhạt bớt không ít, nhưng vẫn còn lộ ra.
Cũng mới một tháng, hiệu quả như vậy đã rất tốt.
Nàng đứng trước tấm gương, nhìn nữ tử có dáng người mảnh khảnh bên trong, không khỏi chờ mong bộ dạng của mình lúc đã khôi phục lại hoàn toàn.
Nói thật, đã rất lâu rồi nàng chưa được cảm thụ thân thể của người trưởng thành là thế nào.
” Viên cầu, ngươi nói nếu như ta đọc hết sách thuốc của Tuân thị, sau khi trở về có thể trị khỏi vết sẹo trên mặt ta không? “
Hệ thống 666 ngoi đầu lên:【 Y thuật của Tuân thị rất tốt, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là có thể đi.
】Thật ra nó không có cách nào xác định.
Nhưng đối mặt với kí chủ đại nhân hung tàn như vậy, lúc nào cũng có thể xé xát nó ra, nó thật sự không dám nói hết câu.
” Xem ra là ngươi cũng không thể xác định.
“
” Ta cũng không xác định được, mấy viên thuốc mà những hệ thuốc rác rưởi kia lấy từ trong Thương thành ra, hình như không có tác dụng gì, không phải những đồ chơi rác rưởi kia nói nó rất thần kì sao? Quả nhiên rác rưởi chính là rác rưởi, không hề có tác dụng.
“
Nghe Thiên Nhạn nói hệ thống rác rưởi, hệ thống 666 hoàn toàn vô thức run lắc một cái.
Những cái người công lược kia đúng là không biết tự lượng sức, mang theo mấy cái hệ thống rác rưởi, liền dám đến công lược kí chủ đại nhân, cũng không tự nhìn một chút bọn họ có bao nhiêu cân lượng.
Cuối cùng chính mình bỏ mạng không nói, hệ thống rác rưởi cũng bị phá hỏng, đồ vật bên trong Thương thành bị kí chủ đại nhân quét sạch không còn một mảnh.
” Bất kể như thế nào, cũng thử một chút đi.
” Thiên Nhạn nhìn bóng người trong gương, khóe môi mỉm cười: ” Ít nhất là có một cơ hội.
“
” Ta tính toán lưu lại ở thế giới này lâu hơn một chút, thể nghiệm cảm giác thân thể của người trưởng thành, mặt khác đọc cho hết sách thuốc của Tuân thị.
“
” Bệ hạ, Quốc sư đến.
” Giọng nói thái giám từ bên ngoài truyền đến, Thiên Nhạn dừng sự giao lưu với hệ thống lại, đi ra ngoài.
Tuân Tử Hoài ôm cái bát ngọc ngồi đó, thứ đầu tiên mà Thiên Nhạn chú ý tới là đồ vật trong chén của