Ngay cả Đế Thích Thiên cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên về kiếm khí vô hình này của Trần Nghiệp, lập tức buột miệng nói ra, mà nghe được lời của hắn ta, Trần Nghiệp cũng có hơi nghi ngờ!
“Huyền Thiên chân khí là cái gì?”
Hơn nữa, thứ mà hắn vừa mới thi triển rõ ràng là kiếm khí, chỉ có điều trong kiếm khí này có một loại tồn tại cực kỳ đặc thù, nhưng tại sao Đế Thích Thiên lại nói như vậy?
“Tiểu tử, vậy mà ngươi lại nắm được Huyền Thiên chân khí!”
Lúc này, ánh mắt hắn ta nhìn Trần Nghiệp tràn đầy vẻ phức tạp, trong đó có ghen tị, có tức giận, cũng có suy đoán, nghi ngờ, và sốt ruột..
Nói tóm lại, những sắc thái phức tạp đó pha trộn với nhau, khiến người hoàn toàn không nhìn ra được sâu trong lòng Đế Thích Thiên thực sự đang nghĩ gì.
Thế nhưng Trần Nghiệp cũng không trả lời hắn ta, mà chỉ nhanh chóng vung vẩy ngón tay.
Những con cá trạch nhỏ phi nhanh tới, hóa thành những vật chất vô hình trong không trung, giống như khí tức đáng sợ khống chế vạn vật trong thiên địa, trong nháy mắt, trút xuống một trận tàn sát điên cuồng, Đế Thích Thiên giống như một con dã thú bị thương, bị nhốt trong kiếm khí vô hình đầy trời, tránh né một cách vô cùng chật vật.
Hắn ta đột nhiên chạy trốn điên cuồng về phía xa, rồi lại đột nhiên bay đến giữa không trung.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nói tóm lại, Đế Thích Thiên dùng hết toàn bộ chiêu thức trên người, không ngừng tránh né đòn tấn công của những kiếm khí vô hình này.
Đột nhiên có hai đường kiếm khí giao nhau, Đế Thích Thiên không kịp né tránh, mà chỉ có thể vung hai nắm tay đánh về phía những kiếm khí đó một cách điên cuồng, kiếm khí trực tiếp xuyên thủng nắm tay của hắn ta, rất bình thường như thể đâm thủng một tầng giấy.
“Không…”
Đế Thích Thiên phát ra một tiếng trầm thấp, hai nắm tay bị kiếm khí đánh nát trong nháy mắt.
Lần này, hắn ta đau đến mức trên trán chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, hai nắm tay cũng đã trở nên có chút không chịu nổi, biến thành tàn tật.
Cuối cùng, Trần Nghiệp tạm thời dừng tay, lạnh lùng nhìn Đế Thích Thiên ở trước mặt, rồi cười lạnh một tiếng: “Đây chính là chí tôn ở võ lâm Tây Vực sao? Chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi!”
Tào Chính Thuần ở phía xa nhìn thấy toàn bộ những chuyện này, cũng trực tiếp sợ ngu người.
Trời ơi, Đế Thích Thiên đại nhân thua rồi, sao có thể như vậy…
Trong quan điểm của hắn ta, với tình hình trên chiến trường hiện tại, thì Đế Thích Thiên quả thực đã thua rồi, hơn nữa còn là thua rất thảm, vừa rồi hắn ta vẫn luôn tránh né, rõ ràng là đã chật vật không chịu nổi rồi.
Hơn nữa, tình huống hiện tại là hai nắm đấm đó đã bị Trần Nghiệp phế bỏ.
Mất đi bàn tay, đối với một cường giả giống như Đế Thích Thiên mà nói, đương nhiên không có sự ảnh hưởng lớn bao nhiêu, dù sao thì cả người hắn ta từ trên xuống dưới đều có thể trở thành vũ khí dùng để tấn công.
Nhưng Đế Thích Thiên mất đi bàn tay lại không còn sót lại một chút thể diện gì!
Bởi vì nhiều năm như vậy cho tới nay, đừng nói là chặt đứt hai bàn tay của hắn ta, mà cho dù là người có thể khiến hắn ta lùi vài bước cũng cực kỳ ít, có thể nói là vô cùng hiếm có.
“Người trẻ tuổi, chúc mừng ngươi, ngươi đã hoàn toàn chọc giận ta rồi!” Đế Thích Thiên gằn từng câu từng chữ.
Nhưng giọng nói của hắn ta lại vô cùng bình tĩnh, không hề nghe ra được trong giọng nói hẳn có sự tức giận và nổi nóng nào.
Trần Nghiệp bĩu môi khinh thường, cười lạnh một tiếng: “Sau đó thì sao?”
Hắn biết Đế Thích Thiên sắp phát điên rồi, nhưng vậy thì đã sao? Lẽ nào bản thân hắn ta sẽ lại bùng phát ra toàn bộ thực lực nữa sao?
“Tới đi, lôi hết toàn bộ thực lực của ngươi ra, bằng không ngươi không những phải hối hận, mà còn có khả năng không thể trở về được Tây Vực đâu!”
“Trần Nghiệp cũng đáp lại một cách nghiêm túc.
Bọn họ trông có vẻ đối chọi gay gắt.
“Được được được…” Đế Thích Thiên gật đầu, liên tục nói ra ba chữ được.
Ngay sau đó, hắn ta đột nhiên hé miệng, cả người trực tiếp xông về phía trước, chỉ thấy khi hắn ta vừa chạy động tác cực kỳ bình thường, thế nhưng trong nháy mắt vừa chạy được hơn mười mét, cơ thể của hắn ta lại thay đổi, vặn vẹo một hồi trong không trung, dường như vượt qua không gian và thời gian, trong nháy mắt đã tới trước mặt Trần Nghiệp.
“Nhanh như vậy sao?”
Lần này, ngay cả Trần Nghiệp cũng kinh ngạc.
Tốc độ của tên Đế Thích Thiên quả thực quá nhanh!
Hắn phản ứng bản năng, trực tiếp vung một nắm đấm sắt ra, đánh mạnh về phía trước.
Thế nhưng ngay sau đó, bóng hình của Đế Thích Thiên lại biến mất trước