Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện

Chương 819


trước sau



“Cái gì?”
Cả người Thiết Đảm Thần Hầu chấn động dữ dội, chậm rãi quay đầu qua, lại nhìn thấy hai tay của Yagyu Munenori nắm thanh đao võ sĩ, mũi đao đâm về phía ngực của hắn ta một cách dữ dội.
Sau đó Yagyu Munenori lộ ra nụ cười u ám và tàn nhẫn, gằn từng câu từng chữ một: “Thiết Đảm Thần Hầu, đây chính là kết cục của việc ngươi tính kế võ lâm đảo Anh Hoa chúng ta!”
Yagyu Munenori rút mạnh đao ra, cả người Thiết Đảm Thần Hầu run rẩy!
Thẩm Thiên Nam gần trong gang tấc, lập tức hét to một tiếng, hai tay cùng thúc tới.

Long Tượng Hợp Kích Đại Pháp đáng sợ, đánh toàn bộ thập long thập tượng lên ngực Thiết Đảm Thần Hầu.
“A!”
Thiết Đảm Thần Hầu kêu thảm một tiếng, cả người giống như một chiếc bao tải bị đánh bay ngược ra sau, đập lên nóc nhà tổng bộ phái Yagyu, thật lâu không có động tĩnh.
“Thẩm đại hiệp, những chuyện này đều do một mình Thiết Đảm Thần Hầu gây ra, không liên quan đến võ lâm đảo Anh Hoa chúng ta!” Yagyu Munenori giải thích với Thẩm Thiên Nam.
Trong mắt Thẩm Thiên Nam không ngừng lóe sáng, sau một lúc, hắn ta mới lạnh lùng đáp một câu: “Chuyện của chúng ta để sau hãy nói, giải quyết Thiết Đảm Thần Hầu trước đã!”
“Được!” Yagyu Munenori cũng đồng ý một cách vô cùng dứt khoát.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau đó, hắn ta và phái chủ phái Iga cùng nhau chủ động xông vào trong đống đổ nát ở phía trước!
“Hoan kiếm? Không ổn!”
Đột nhiên, hai đại phái chủ cả kinh, chỉ nhìn thấy những đường kiếm khí vô hình vô dạng trong không trung, đột nhiên xé rách không trung mà lao tới!
Keng keng keng…
Hai người Yagyu Munenori và phái chủ phái Iga cầm đao võ sĩ trong tay, điên cuồng đối kháng với kiếm khí giữa không trung, không bao lâu sau, bọn họ kinh ngạc phát hiện ra, vũ khí trong tay mình đã đầy lỗ hổng, còn suýt chút nữa thì gãy vụn!
“Hoan kiếm thật khủng khiếp, là Đoàn Thiên Nhai!”
Yagyu Munenori nghiến răng nghiến lợi, cả người lập tức giống như một con đại bàng bay vút lên trời, nhảy qua một khu vực được hoa kiếm bao trùm này.
“Đoàn Thiên Nhai, ta phải lấy mạng ngươi!” Yagyu Munenori lạnh lùng nói.
Ngày xưa, giữa hai người bọn họ đã từng vì một ân oán mà trở thành kẻ thù sinh tử, chỉ có điều, chuyện này cuối cùng lại bị Thiết Đảm Thần Hầu miễn cưỡng áp xuống.

Nhưng hiện giờ hắn ta và Thiết Đảm Thần Hầu đã trở mặt với nhau, Yagyu Munenori quyết định tìm Đoàn Thiên Nhai báo thù!
“Ha ha! Lão tặc Yagyu Munenori nhà ngươi, ta cũng rất muốn lấy mạng ngươi đây!”
Tiếng cười lạnh của Đoàn Thiên Nhai truyền tới giữa không trung, sau đó hai ngời phân ra hóa thành hai đường sáng, bay vào bầu trời đêm.
Mà phái chủ phái Iga thì lại một mình cầm đao võ sĩ tiến vào trong đống đổ nát kia, nhưng ngay khi hắn ta vừa mới tiến sâu vào trong, lại có mấy thanh ám khí bay tới từ khắp bốn phương tám hướng!
Ám khí phá không mà tới với tốc độ cực nhanh, giống như ma quỷ!
Dưới tình thế cấp bách, phái chủ phái Iga hét to một tiếng, điên cuồng vung đao võ sĩ trong tay!
“Tam Nhật Nguyệt Chi Vũ…”
Phái chủ phái Iga hét to, đao trong tay giống như hóa thành những ánh sáo, tỏa sáng lấp lánh trên toàn bộ đống đổ nát.

Thế nhưng ám khí đó lại đột nhiên cắt đứt những ánh sáng đó, trực tiếp đâm vào trong cơ thể của phái chủ phái Iga.
Phụt…
Phái chủ phái Iga điên cuồng phun máu.
Thế nhưng ám khí này lại chưa từng dừng lại!
Phập phập phập…
Mấy chục đường ám khí tới tấp đánh vào cơ thể của hắn ta, trong nháy mắt đã đánh hắn ta thành cái rây!

“Ám khí thật đáng sợ…”
Thẩm Thiên Nam ở phía xa nhìn thấy toàn bộ chuyện này một cách rất rõ ràng.

Hắn ta lập tức dồn một hơi nội lực, lớn tiếng hô: “Chính là cao thủ của Đường Môn sao?”
Trong tối lập tức có người đáp lời: “Mạng của Thiết Đảm Thần Hầu tạm thời gửi lại cho lão phu, các ngươi lùi xuống đi!”
Lời này không thể nghi ngờ gì tương đương với việc chủ động thừa nhận, hắn ta quả thực là người của Đường Môn.
Đối mặt với Đường Môn, toàn bộ người của liên minh đồ ma cũng cảm thấy có hơi khó đối phó.

Trong võ lâm Trung Nguyên, Đường Môn nằm ở vị trí hẻo lánh, gần như ở nơi giao nhau giữa Trung Nguyên và võ lâm Tây vực, những năm này liên minh võ lâm cũng đã ít nhiều mời Đường Môn gia nhập, nhưng lần nào Đường Môn cũng chọn từ chối.
Bởi vì căn cứ tổng bộ của Đường Môn có địa thế hiểm trở, một người đã đủ trấn giữ quan ải, vạn người không thể mở được, cho nên các

đại bang phái ở võ lâm Trung Nguyên cũng không dám thúc ép bọn họ.

Dù sao thì rất nhiều năm trước đây, mấy đại phái cũng đã liên thủ muốn đánh vào Đường Môn.

Kết quả cuối cùng lại vô cùng thể thảm, cộng lại hơn hai trăm cao thủ võ lâm, ngay cả mặt của người trong Đường Môn còn chưa nhìn thấy được, thì đã bị ám khí trong tối dọc theo đường đi tới tấp đánh chết rồi.
Từ đó về sau cái tên của Đường Môn uy chấn thiên hạ, không người nàm dám chọc!
Cho nên cho dù là minh chủ võ lâm, thì lúc này Thẩm Thiên Nam cũng không dám thúc ép quá mức.
“Các hạ, Thiết Đảm Thần Hầu là hung thủ của vụ thảm án tám đại chưởng môn bên bờ Thái Hồ năm đó, ngươi muốn bảo vệ hắn, tương đương với đối đầu với toàn bộ võ lâm!”
Lời này vừa mới ra, toàn bộ căn cứ đổ nát của phái Yagyu đều yên tĩnh.

Bởi vì lúc này trận chiến đã kết thúc, người của liên minh đồ ma đại thắng, đã giết chết hết toàn bộ võ sĩ trong phái Yagyu…
Nhưng trong đống phế tích xa xa đó, Thiết Đảm Thần Hầu hoàn toàn không xuất đầu lộ diện… duy chỉ có Thẩm Thiên Nam và người trong tối ở phía đó là đang nói chuyện.
“Lùi xuống đi!”
Một lúc lâu sau, cao thủ tới từ Đường Môn chậm rãi nói, dường như đã hạ quyết định.
“Nếu đã như vậy, vậy cũng không còn gì để thương lượng nữa!” Thẩm Thiên Nam lắc đầu, dường như cảm thấy có hơi tiếc nuối.
Sau đó hắn trực tiếp hét to một tiếng, vận chuyển Long Tượng Hợp Kích Đại Pháp, vung sức mạnh của thập long thập tượng về phía trước!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ầm ầm!”
Tiếng nổ tung khủng khiếp vang lên, trong đống bụi mù ngập trời trên phế tích, có một bóng người lảo đảo đi về phía xa.

Người này không phải là Thiết Đảm Thần Hầu, mà là cao thủ ám khí trong tối của Đường Môn.
“Đi đâu?”
Thẩm Thiên Nam dùng Long Tượng Hợp Kích Đại Pháp ép người này phải ra ngoài, nên lúc này, làm sao có thể thả hắn ta đi dễ dàng thế được?
Sau đó Thẩm Thiên Nam xung trận ngựa lên trước, đuổi theo về phía xa.
Mà cao thủ Đường Môn đó thì lại điên cuồng bắn ám khí về phía sau, vừa dẫn theo Thiết Đảm Thần Hầu, vừa chạy trốn về phía xa.

Ở đô thành hoàng triều, cách Hộ Long sơn trang hai trăm tám mươi dặm về phía tây, có hai bóng người đang nhanh chóng bay trên quan đạo, sau đó lại nhanh chóng đáp xuống như chim bay!
“Có phải ngươi nói sau khi Thiên Dạ huyết tế ba bang phái, thì sẽ có hành động lớn đúng không?” Trần Nghiệp nghi ngờ hỏi.
Âm Dương Thái Tuế nghiêm túc gật đầu, sau đó đáp: “Ta đoán mục tiêu lần này của Thiên Dạ rất có khả năng chính là tấm sắt trên người ngươi!”
Sau khi nói xong, hắn ta khoanh hai tay, quan sát Trần Nghiệp một cách nghiêm túc, sau đó hỏi: “Tiểu tử, nói thật đi, rốt cuộc ngươi đã có mấy tấm sắt rồi?”
Trần Nghiệp lại đáp một cách vô cùng thản nhiên và thằng thắn: “Ba tấm, sao?”
“Cái gì? Ngươi đã có ba tấm sắt rồi sao?”
Lần này, ngay cả Âm Dương Thái Tuế cũng giống như con mèo bị giẫm phải đuôi, lông tơ đột nhiên dựng thẳng, nhảy cẫng lên.
“Tiểu tử, ngươi cũng biến thái quá rồi đấy, vậy mà lại sở hữu đến ba tấm sắt!”
Nhìn thấy bộ dáng khó tin của Âm Dương Thái Tuế, Trần Nghiệp lắc đầu, nghi ngờ hỏi: “Ba tấm sắt rất kỳ quái sao?”
 
“Trời ơi, ngươi phải biết Tiên Vũ thiên cung tổng cộng chỉ mới phát cho võ lâm chín tấm sắt mà thôi, cuối cùng phải có chín người đồng thời tay cầm tấm sắt cùng tiến đến Tiên Vũ thiên cung, mới có thể mở được tiên duyên! Nhưng ngươi thì hay rồi, một mình ngươi chiếm tận ba tấm sắt, Thiên Dạ không gây phiền phức cho ngươi mới là lạ!”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện