Quý Hủ đem mô hình xây dựng sẵn ném ra, dưới tình huống không đụng tới Tịnh Hoa, đem cả hoa lẫn gốc rễ dưới lòng đất cùng bùn đất cùng nhau niêm phong, trực tiếp mang đi, như vậy sẽ không cần lo lắng bị Tịnh Hoa tập kích.
Sự thật đúng như Quý Hủ suy nghĩ, Tịnh Hoa bị thuận lợi niêm phong, không hề có chút phản kháng.
Quý Hủ chạy tới bụi hoa ôm lấy hộp hình chữ nhật, hộp rất nặng, bởi vì bên trong còn có cả bùn đất, hơn nữa sức nặng của hộp, trọng lượng thật sự là không nhẹ.
Quý Hủ có thể di động nhưng lại không thể ôm đi, lại không dám nghiêng, lo lắng nếu chớp lên Tịnh Hoa nó lại bắt đầu gây sức ép bên trong không gian phong bế.
Quý Hủ ôm hộp gian nan di động ra ngoài bụi hoa, bị cành khô vấp một chút thiếu chút nữa ngã xuống, đáng tiếc vẫn là lắc lư Tịnh Hoa bên trong.
Quý Hủ cảm nhận được hộp chấn động, như có vô số viên đạn giã lên vách tường, chấn đến cánh tay hắn run lên, không dám tiếp tục ôm, chỉ có thể ném ngay tại chỗ lui nhanh về phía sau.
Hộp bị tiểu hắc đoàn liên tục va chạm, liền ngã vào trong đống tuyết.
Mí mắt Quý Hủ hung hăng nhảy dựng, còn giết thị huyết nhân làm gì, nhanh chóng mang theo Tịnh Hoa rời đi mới là cách thực hiện chính xác nhất.
- Ca! Mang theo hộp niêm phong rời đi!
Quý Hủ hô lên lời này, tay đã cầm cây dù.
Tần Nghiễn An vừa nhìn động tác của hắn liền biết hắn muốn làm gì, đây là muốn vận dụng siêu cường thạch anh!
Móng vuốt màu đen xé nát huyết nhục toàn thân thị huyết nhân trong tiếng rít gào của nó, cuối cùng là cái đầu dữ tợn đáng sợ, bị giày đen hung hăng giậm vỡ.
Sau thoáng phóng thích thô bạo, hắn lập tức xoay người bay vút tới, hai móng ma xát dưới mặt tuyết, hiển nhiên là bị thị huyết nhân làm ghê tởm, muốn lau rửa sạch sẽ hai tay.
Tần Nghiễn An một tay ôm lấy hộp phong bế, một tay ôm Quý Hủ bay lên.
Quý Hủ chứng kiến quái vật còn mấp máy, hiển nhiên còn chưa chết thấu:
- Đưa em qua đó!
Tần Nghiễn An bay vút tới, Quý Hủ ném một viên siêu cường thạch anh trong đống thịt phá nát, sau đó hai người nhanh chóng dời xa, hoạt hóa siêu cường thạch anh, huyết nhục vẩy ra, lưu lại dấu vết chói mắt dưới tuyết.
Vô luận có thể thuận lợi giá họa cho thị huyết nhân hay không, hiện trường nhất định cần xử lý.
Quý Hủ đem toàn bộ huyết nhục cùng da thịt của nhân loại vùi vào ngầm, cánh dơi khổng lồ cuốn lên tuyết đọng tát tới đây, bao trùm mặt đất, sau đó để cho Trư Trư bơi lội trên mặt tuyết, che giấu dấu chân của bọn họ.
Không động tới xe hơi nước, còn lưu nguyên tại chỗ, chờ làm xong hai người một chuột rất nhanh rời đi hiện trường.
Động tĩnh trong công viên không nhỏ, vô luận là tiếng gào thét của thị huyết nhân hay là động tĩnh nổ tung của siêu cường thạch anh, đều biểu thị bên này rất nhanh sẽ có người đi tới.
Bọn họ không kịp tỉ mỉ xử lý hiện trường, cũng không có thời gian xác nhận con thị huyết nhân kia có phải đã bị phá huỷ lực lượng nguyên hay không, chỉ đem toàn bộ huyết nhục vùi dưới đất, cho dù không chết cũng rất khó phá mở phong bế đi ra.
Tần Nghiễn An bay đi thật nhanh, giữa đường chuyển hướng, hắn cảm nhận được có cảm xúc dao động đang nhanh chóng tới gần, không thể không đổi hướng, không thể cùng bọn người kia ngay mặt đánh lên.
Một đạo hắc ảnh bay nhanh toát ra trên mặt tuyết, tốc độ rất nhanh, đuổi theo bọn họ.
- Là cuồng thi tiến giai!
Trong hai dị hóa nhân mặc bì giáp có người có