Bắc Đọ trầm giọng nói:
- Hai anh có thấy một thiếu niên mặc áo đỏ không?
Quý Hủ đeo ba lô, phía trên buộc túi ngủ, tay cầm dù, tạo hình phi thường giống một kẻ leo núi.
Quý Hủ nói:
- Không phát hiện.
Bắc Đạo quát chói tai:
- Anh nói dối!
Quý Hủ sửa miệng:
- Vậy nhìn thấy?
Bắc Đạo chỉ một ngón tay:
- Giết bọn họ!
Cuồng thi tiến giai đứng bên người Bắc Đạo cao cao nhảy lên, đánh về phía Quý Hủ, đại năng lượng thình lình bộc phát đánh vào cuồng thi tiến giai, Quý Hủ đã mở dù, bị năng lượng đẩy xoay tròn ra sau.
Bắc Đạo khiếp sợ, hắn biết rõ thực lực cuồng thi tiến giai, lại bị một đoàn năng lượng đánh lui, hắn chứng kiến đối phương ném ra vật gì đó, rất nhỏ, không thấy rõ, đã bị đại năng lượng mạnh mẽ tung bay.
Quý Hủ thu cây dù:
- Đừng vội động thủ, không bằng nói các người đến từ nơi nào đi?
Lồng ngực Bắc Đạo buồn đau, hiển nhiên đã bị chấn thương, hắn đứng lên nhìn dấu vết hiện trường, thật giống chỗ bụi hoa, đều là phạm vi công kích lớn như vậy.
Hắn xuy cười một tiếng:
- Không nghĩ tới Thanh Giang thị rớt lại phía sau, còn cất giấu chuẩn bị như thế.
Quý Hủ:
- ..
Cuối thời nửa năm, Thanh Giang thị biến hóa đích xác nhỏ hơn nơi khác, giữ lại thói quen thời niên đại hòa bình khá nhiều, vậy cũng gọi là lạc hậu phía sau sao?
Bắc Đạo chắc chắn nói:
- Người động thủ với Tây Hòa là tụi mày đi? Tụi mày đã hoàn hảo không tổn hao gì xuất hiện ở đây, như vậy Tây Hòa đâu? Còn có..
bụi hoa màu đen ở nơi nào?
Một cỗ thi thể không đầu rơi trước mặt Bắc Đạo, nam nhân chậm rãi đi tới, cánh dơi hợp lại ở sau lưng, khuôn mặt anh tuấn sắc bén như đao, trong tay cầm lấy một viên tinh thạch màu đen lớn cỡ nắm tay.
Tần Nghiễn An bỏ tinh thạch vào ba lô của Quý Hủ:
- Kéo dài thời gian cũng vô dụng, mày không đợi được đồng bạn cứu viện, mày hỏi con quái vật thị huyết kia cũng đã biến thành thịt nát.
Đồng tử Bắc Đạo co rụt lại, hắn đã ý thức được thực lực hai người trước mắt thật đáng sợ, Tây Hòa bị giết là điều mà hắn không dám tưởng tượng.
Nếu như ngay cả Tây Hòa cũng không phải đối thủ của bọn họ, vậy hắn cùng lão Thao cộng lại cũng chưa chắc có kế hay.
Nam nhân nhìn đối phương:
- Tụi mày tới từ nơi nào? Vì sao lại cùng thị huyết nhân hỗn cùng một chỗ?
Gắt gao áp chế cảm xúc sợ hãi, nhưng lại không bị khống ché điên cuồng tiết ra ngoài, giống như có một bàn tay to vô hình mở ra miệng cống cảm xúc, dẫn đường phóng thích.
Thân thể Bắc Đạo cứng còng, run rẩy kịch liệt, hắn có thể rõ ràng cảm giác được thế giới ý thức biến hóa, tốc độ dị hóa của hắn đang tăng nhanh hơn.
Hắn biết điều này ý vị như thế nào, hắn muốn giãy dụa lại vô lực phản kháng, chỉ có thể điều động toàn bộ tinh thần năng lượng thao tác cuồng thi tiến giai đánh về hướng hai người, liều mạng thân thể vỡ vụn cũng muốn giết hai người!
Không hề ngoài ý muốn, con cuồng thi tiến giai còn lại cũng hao tổn trong tay nam nhân!
Bắc Đạo đột nhiên không hề áp chế, hắn mở ra hai tay, hoàn toàn phóng thích sợ hãi của mình, gợi lên Tần Nghiễn An đi theo luống cuống, dục vọng ăn cơm tăng vọt chưa từng có.
Bì