Trong lòng Đậu Thận Vinh sóng gió ngập trời, phi thường khiếp sợ, lại không chút biểu lộ, không tiếp tục ngăn trở, hắn cũng muốn nghiệm chứng lời Quý Hủ rốt cục là thật hay giả.
* * *
Nhiều lần khó khăn, mấy người Quý Hủ rốt cục có thể đi hiểu biết một chút về Hi Vọng thành.
Đam Mỹ Hiện Đại
Quý Hủ rất rõ ràng, đây là một hồi Hồng Môn yến, sau khi đi vào chưa chắc có thể an toàn đi ra, cho nên cần mang theo súng cùng ba lô, còn có thạch anh, làm cho bọn họ nhìn xem cách sử dụng thạch anh.
Xe việt dã bị đụng cháy hai chiếc, Hi Vọng thành thật rộng rãi không nhắc tới chuyện bồi thường, ba xe tải đi theo xe việt dã "bảo vệ", một đường chạy hướng Hi Vọng thành.
Hi Vọng thành nằm trong một tiểu huyện thành cách mấy chục cây số, toàn bộ thị trấn dùng tường vây lại, xây dựng thành Hi Vọng thành bây giờ.
Cửa thành người đến người đi, phi thường náo nhiệt, quả thật rất có bộ dạng an cư lạc nghiệp.
Có phó thành chủ Nghê Thiếu Ngu dẫn đường, ba xe tải cũng không cần nhận tra xét đi theo xe việt dã vào thẳng căn cứ, một đường hấp dẫn vô số ánh mắt.
Bên trong thành tốc độ xe chậm chạp, Quý Hủ đem cửa kính hạ xuống, làm cho tiểu đọa biến thú tra xét, nhìn xem trong Hi Vọng thành rốt cục có bao nhiêu thị huyết nhân.
Thị huyết nhân không có cảm xúc dao động, lại có chân khí của quái vật dị hóa, tiểu đọa biến thú không cần dùng ánh mắt xem, chỉ cần khoảng cách không quá xa tiểu đọa biến thú đều đưa ra nhắc nhở.
Từ cửa thành đi tới phủ thành chủ trong lòng Quý Hủ trầm xuống thấp nhất, một đường tới đây tiểu đọa biến thú tổng cộng vỗ hắn 47 lần, mỗi một lần là đại biểu một thị huyết nhân, đây mới chỉ là xuất hiện xung quanh xe tải, khoảng cách quá xa còn chưa tính vào bên trong.
Hi Vọng thành đã được xem như là sào huyệt của thị huyết nhân.
Hi vọng hi vọng, đây không phải hi vọng của nhân loại, mà là hi vọng của thị huyết nhân!
Quý Hủ cơ hồ không cần hoài nghi, thành chủ Hi Vọng thành tất nhiên cũng là một con thị huyết nhân, bằng không sẽ không đem Hi Vọng thành phát triển tới bây giờ.
Quý Hủ không tin thị huyết nhân tồn tại sẽ không lưu lại một chút dấu vết, khẳng định có cao tầng hỗ trợ giải quyết tốt hậu quả, mới không làm cho vấn đề bị bạo phát đi ra.
Mọi người xuống xe, Nghê Thiếu Ngu làm cho anh rể cùng chị mình quay về nghỉ ngơi, bản thân nó mang theo khách nhân đi gặp thành chủ là được.
Quý Hủ bước xuống xe, Đậu Thận Vinh nhìn hắn, mang theo vợ mình cùng thủ hạ xoay người rời đi.
Quý Hủ gọi Trình Mạch cùng Mạnh Bắc Trạch, Trì Ánh cùng Thu Quân Văn đều ở lại trên xe, xe tải chính là một tòa tiểu thành lũy, thị huyết nhân muốn công kích không thể nói là tuyệt đối không có khả năng, nhưng cũng cần có thời gian.
Nếu quả thật động thủ, xe tải cũng là đại sát khí.
Dị hóa nhân có mạnh có yếu, thị huyết nhân cũng vậy, cường giả đứng ở chỗ cao, kẻ yếu chỉ có thể làm tiểu đệ, súng không khí đủ giải quyết tiểu đệ, chỉ cần đánh bạo lực lượng chi nguyên là được.
Nghê Thiếu Ngu nhìn xe vận tải:
- Hai người còn lại cũng cùng xuống đi, trong thành thật an toàn.
Quý Hủ:
- Không cần, bọn họ lưu lại trông xe, xe chúng tôi khá đắt, để ngừa mất đi.
Nghê Thiếu Ngu:
* * *
Đi tới Hi Vọng thành còn sợ mất xe, đây là đang mắng ai là tặc đây?
Nghê