Gạch vù vù bay đến!
Nhưng lúc này Triệu Vũ Triết vô cùng tập trung, không hề lơi lỏng một
giây. Gạch vừa tới đã nhanh chóng đoán được, Phân Yên Cảnh khẽ nghiêng
đầu, gạch đập hụt vào không khí. Gạch bay tiếp đập trúng ai hắn không
cần biết, chẳng qua khi liếc thấy thằng ném gạch lẩn trong đám người,
hắn liền giận bốc khói.
Tưởng ông đây dễ bắt nạt sao? Cái thằng Bánh Bao!
Triệu Vũ Triết lúc này đâu phải chỉ có một thân một mình, người chơi Hô
Khiếu Sơn Trang còn ở bên cạnh phối hợp tác chiến với hắn đây. Bánh Bao
dám khiêu khích hắn, Triệu Vũ Triết nào dễ bỏ qua. Pháp trượng của Phân
Yên Cảnh hướng về phía trước, phóng phép về phía lưu manh của Bánh Bao.
Đám Hô Khiếu Sơn Trang lập tức nhào qua đánh hùa.
Bánh Bao vội điều khiển lưu manh của mình lùi lại, ngã lăn một vòng trên đất, trông cực kỳ khổ sở. Kỹ năng Ném Gạch của lưu manh chỉ có thể tấn
công ở một khoảng vừa phải, không ném được xa. Để ném được cục gạch này, Bánh Bao cũng phải cất công rời xa đội ngũ mấy bước. Ra thì dễ, vào lại mới khó, thêm bị Triệu Vũ Triết cố tình nhắm tới, Bánh Bao phải nhờ đội chữ thập đỏ của Nghĩa Trảm Thiên Hạ liều mạng buff máu mới còn nguyên
lủi về.
Triệu Vũ Triết sảng khoái trong lòng!
Thằng nhãi dám chơi mình rốt cuộc gặt quả đắng! Thấy Bánh Bao khốn khổ
bò về đội nhà xong vẫn thập thò tìm cơ hội ném gạch, Triệu Vũ Triết
quyết tâm đừng hòng bố tha cho mày toàn mạng.
“Lên!”
Đây là mệnh lệnh đầu tiên Triệu Vũ Triết phát động trong hôm nay. Bình
thường toàn là hắn đánh trước, người khác tiến lên chủ động phối hợp.
Bây giờ vì bắt Bánh Bao, Triệu Vũ Triết quyết định chỉ huy đoàn đội tiến hành công kích.
Đúng lúc này, chợt thấy bóng dáng mục sư Ngộ Đạo Quân thấp thoáng ở tiền tuyến. Triệu Vũ Triết nhìn mà mừng thầm trong bụng. So với thằng “Bánh
Bao” vô danh tiểu tốt chẳng biết từ đâu chui ra, bắt được gã đại thần
này, còn giá trị hơn nhiều!
Triệu Vũ Triết gấp tới nỗi hận mình không phải pháp sư chiến đấu. Nếu
không chỉ cần một chiêu Hào Long Phá Quân đầy khí thế, xông tới đâm lật
Ngộ Đạo Quân, oai phong biết chừng nào?
Lực công kích của pháp sư nguyên tố tuy không kém bất cứ nghề nào, nhưng nói về hiệu ứng thị giác, tất nhiên bì không kịp nghề cận chiến chiêu
chiêu tóe máu rồi!
“Yểm hộ tôi!” Triệu Vũ Triết lại ra chỉ thị, thao tác cực nhanh, chuẩn
bị ném đại chiêu Thiên Lôi Địa Hỏa. Trong trận hỗn chiến, cũng chỉ có
mình hắn dám cho pháp sư nguyên tố nhào lên tiền tuyến. Thiên Lôi Địa
Hỏa ném vào giữa đám đông, dù đánh không chết người cũng sảng khoái cực
kỳ. Đây là loại cảm giác sảng khoái mà bất kỳ tay cận chiến nào cũng
không thể cảm nhận được.
Ai ngờ lúc này, đội ngũ Nghĩa Trảm Thiên Hạ đang nguyên lành chợt nép ra hai bên, khói bụi mịt mù, một pháp sư chiến đấu giương mâu xông thẳng
tới.
Hào Long Phá Quân!
Triệu Vũ Triết ban nãy còn đang nhung nhớ skill này, bây giờ Nghĩa Trảm
Thiên Hạ liền gửi qua tặng hắn. Nhìn ID nhân vật, đây chẳng phải kẻ từng khiến hắn Dịch Chuyển Tức Thời, rồi đập chết hắn bằng Phục Long Tường
Thiên sao.
Kẻ thù! Thêm một kẻ thù!
Triệu Vũ Triết dù đang bấn loạn cũng hiểu được, Thiên Lôi Địa Hỏa của mình phen này xem ra không thể dùng.
Kỹ năng Hào Long Quá Phân quá mạnh. Trước Phân Yên Cảnh vẫn còn một nhân vật đứng chắn, nhưng xung kích mạnh mẽ của Hào Long Phá Quân sao dễ cản phá, mâu đã đến là quyết đâm chí cùng, thiên quân vạn mã cũng đừng hòng ngăn được.
“Tới đi!” Triệu Vũ Triết dứt khoát quyết định.
Nếu muốn tới cứ tới đi! Nhưng đến rồi thì đừng hòng trở lại!
Phản ứng của Triệu Vũ Triết rất nhanh, chưa dứt lời Phân Yên Cảnh đã
nhảy sang một bên. Nhưng người chơi che phía trước hắn không nhanh như
vậy, ý thức theo kịp, thao tác cũng không kịp. Hào Long Phá Quân của
pháp sư chiến đấu Hàn Yên Nhu xông thẳng tới, mâu đâm thẳng vào nhân vật của người này. Kỵ sĩ giáp nặng cũng không thể ngăn nổi khí thế của Hào
Long Phá Quân. Kỵ sĩ bị đánh nghiêng sang một bên, nếu Phân Yên Cảnh
không tránh trước, giờ chắc cũng bị xâu lên chiến mâu. May là Triệu Vũ
Triết né ngay tắp lự, lúc này từ tốn ném một pháp thuật qua, lạnh lùng
rống, “Bắt nó lại!”
Câu này cần hắn phải nói sao? Đã vào trận rồi thằng ngu nào lại thả cho
đi. Nhưng không ngờ tiếp theo, người phản ứng nhanh nhất lại là pháp sư
chiến đấu.
Hào Long Phá Quân là một đại chiêu hiếm hoi có tốc độ thu chiêu cực
nhanh. Chọc qua kỵ sĩ cũng không đâm trúng Phân Yên Cảnh, Đường Nhu đã
sớm thu kỹ năng lại. Pháp sư chiến đấu mau lẹ tiếp tới một chưởng. Lạc
Hoa Chưởng ra chiêu tức thì, phát động nhanh hơn bất kỳ người chơi nào
có ý định tấn công cô.
Một chưởng vừa ra, đám người xung quanh không hề đề phòng đã bị hất bay, đụng đám sau lưng, người chơi Hô Khiếu Sơn Trang bị một kỹ năng cấp
thấp của pháp sư chiến đấu đánh ngã như domino. Tất cả chỉ vì Đường Nhu
thao tác quá nhanh, nhân vật ra tay không ai kịp cản.
Bá Toái!
Chiêu này của Đường Nhu không phải chiêu nhỏ. Đây là một kỹ năng quét
ngang, mục tiêu công kích chủ yếu là phần chân đối thủ, có thể quét được một vòng, phạm vi quét phụ thuộc vào thao tác của người chơi.
Tay trái pháp sư chiến đấu của Đường Nhu chưởng ra Lạc Hoa Chưởng, tay
phải giữ ngang chiến mâu đặt sau lưng. Lúc thu chiêu, tay trái cầm chặt
lấy cán mâu, sau đó vung mạnh một vòng, chợt nghe “Vù!” một tiếng, tiếng gió nặng nề vụt qua, chiến mâu quét từ bên phải sau lưng pháp sư chiến
đấu đến ngang hông trái mới dừng. Chiêu Bá Toái này, Đường Nhu quét một
góc đến chừng 270 độ.
“Móa thằng ku ơi!”
Vô số người chơi của Hô Khiếu Sơn Trang bật thốt lên.
Cự ly công kích của chiến mâu không cần phải nói. Độ dài chiến mâu trong đám vũ khí cận chiến xếp hàng số một số hai. Bá Toái 270 độ, quét gãy
chân hết bao nhiêu đứa? Cả Đường Nhu cũng đếm không xuể! Đám Hô Khiếu
Sơn Trang vừa dính Lạc Hoa Chưởng văng ra xếp thành lớp, đám bay, đám
cụng nhau, đám loạng choạng, đám té dập mặt. Chưa kịp ổn định lại hứng
thêm chiêu này, kẻ lảo đảo muốn nằm, kẻ xém nằm thì nằm luôn, còn mấy
thằng đang bay lơ lửng bị Bá Toái quét ngang, tí nữa thì bị kích quay
như con vụ.
“Rác rưởi!!” Triệu Vũ Triết tức giận hô, nhất thời không biết là đang
khiêu khích đối thủ, hay là mắng đám Hô Khiếu Sơn Trang vô dụng.
Pháp thuật
của hắn đánh trúng pháp sư chiến đấu của Đường Nhu, nhưng chỉ sát thương của một mình hắn thì ích lợi gì? Bá Toái vừa ra, Phân Yên
Cảnh của hắn cũng trong phạm vi AOE, phải điều khiển nhân vật lùi ra sau một bước.
Với những đối thủ hắn cho rằng không hề xứng tầm này, lùi một bước, đã
là đả kích cực kỳ lớn với Triệu Vũ Triết. Hắn vừa hô, vừa làm phép chuẩn bị ném tiếp. Lại không ngờ pháp sư chiến đấu quét chiến mâu đến hông
trái không trúng hắn lại trực tiếp nhảy lên, bổ nhào về phía nhân vật
của Triệu Vũ Triệt.
Quá nhanh!
Triệu Vũ Triết vừa không cam tâm, vừa không thể phủ nhận pháp sư chiến
đấu này không hề tầm thường. So với tên Bánh Bao gì kia, tuy không vi
diệu bằng, nhưng máu liều đầy cây. Đã lao vào trận địch còn muốn giơ mâu đâm chết hắn. Triệu Vũ Triết một chọi một trăm cố nhiên tự thấy áp lực, nhưng người này đem lại cho hắn cảm giác, dù có một trăm đứa cản trước
mặt, nếu ta đây đã quyết đâm chết nhà ngươi, sẽ không tiếc tất thảy xông về phía trước!
Đành nhảy lùi.
Triệu Vũ Triết hoàn toàn bó tay. Khoảng cách của Phân Yên Cảnh và pháp
sư chiến đấu hiện tại đã có thể xem là cận chiến. Hắn vốn cho rằng người này sẽ bị đám đông cản trở nên không chú ý nhiều. Ai ngờ người này chỉ
dùng hai kỹ năng đã dọn sạch chướng ngại xung quanh, kỹ năng thứ ba liền đánh đến chỗ Phân Yên Cảnh.
Nhất định phải giết chết nó!
Triệu Vũ Triết độc ác nghĩ, Phân Yên Cảnh vừa nhảy lùi đột nhiên mất khống chế, bay ngửa ra ngoài. . .
Trận trước lúc chết, hình như hắn cũng bay ngửa tựa tựa như vậy, lần ấy
là bị Phục Long Tường Thiên của pháp sư chiến đấu này đánh bay. Nhưng
còn lần này? Quanh người không có dao động pháp lực, chỉ thấy một luồng
khí mơ hồ khó hiểu.
Tróc Vân Thủ!
Triệu Vũ Triết còn không đoán được chuyện gì xảy ra, thì khỏi vỗ ngực
xưng tuyển thủ chuyên nghiệp đạt danh hiệu “Tân binh xuất sắc nhất” nữa.
Nghĩ đến đây, Triệu Vũ Triết không khỏi chùng xuống.
Tróc Vân Thủ sẽ bắt hắn đi đâu, còn phải nói? Đối thủ bất thình lình đột nhập vòng vây địch, là đặc biệt nhắm vào hắn a! Lần này, hắn lại trúng
chiêu!
Tróc Vân Thủ. . .
Thật ra tất cả đều đề phòng kỹ năng này, trong trận đấu mà trận doanh
hai bên tách bạch rõ ràng, Tróc Vân Thủ là một kỹ năng được tín dụng rất cao. Mọi người đều hiểu số phận một khi bị khí công sư của đối phương
bắt được, chính là một đi không trở lại. Nên ai nấy đều phải hết sức đề
phòng, tránh né hoặc ngắt ngang kỹ năng kịp lúc. Triệu Vũ Triết lúc
trước vẫn vô cùng cẩn thận, nhưng khi pháp sư chiến đấu bên kia xông ra
thu hút sự chú ý, đánh bay cả đống người, còn trực diện tấn công hắn,
tất nhiên hắn phải né tránh. Không ngờ lại bị hốt hàng ngay lúc này. Còn chưa kịp lùi xong đã bị Tróc Vân Thủ rinh mất.
Không phải phía trước của địch toàn là kỵ sĩ hả? Khí công sư chọt vào lúc nào? Ai mà biết!
Triệu Vũ Triết chuyển tầm mắt sang bọn Nghĩa Trảm Thiên Hạ, vừa liếc qua lập tức thấy Ngộ Đạo Quân lù lù ngay đó, nhìn cái nữa, có xúc động muốn phún máu tại chỗ.
Đê tiện vãi nồi!
Nếu như lúc trước thấy khí công sư bước ra khỏi hàng ngũ, nhất định hắn
sẽ không bất cẩn đến vậy. Nhưng mà, thằng Ngộ Đạo Quân lại đứng chắn cho khí công sư ở phía sau, mới khiến hắn nhất thời quên phòng bị!
Hơn nữa thằng kia, bây che một đứa thì thôi, đằng này che một lần hai đứa, có cần nghĩ chu đáo vậy không!
Triệu Vũ Triết vừa nghĩ xong, lại phát hiện mình lầm. Hai khí công sư
không cùng trỏ tay về một hướng, tức mục tiêu không phải chỉ mình hắn.
“Bắt ai vậy?” Triệu Vũ Triết nhịn không được quay mặt xem, kết quả trông thấy pháp sư chiến đấu hung tàn kia đang bay chung với mình về trận địa Nghĩa Trảm Thiên Hạ.
Nhưng người ta là được cứu, còn mình là sa vào đầm rồng hang hổ.
Không ai cắt được ư?
Triệu Vũ Triết thầm hi vọng, nhưng vừa xoay qua nhìn liền hoàn toàn
tuyệt vọng. Đám Hô Khiếu bị pháp sư chiến đấu tả xung hữu đột, bây giờ
còn đứng chưa vững, người nào nhắm cắt được Tróc Vân Thủ trong tình
huống này, ắt đã đủ tư cách ghi danh vào chiến đội cmnr.
Sắp xếp của đối thủ vô cùng tỉ mỉ, bẫy chồng trong bẫy, trong vài giây
ngắn ngủi đã đẽo xong cái quan tài tống Triệu Vũ Triết vào nằm.
Mịa nó. . . Cả ma trơi cũng chờ sẵn rồi.
Triệu Vũ Triết quay đầu, trông thấy Ngộ Đạo Quân đã đốt sẵn một Ngọn Lửa Thần Thánh, đảm bảo là dùng để chào đón mình.