Bây giờ con lươn nhỏ Tiểu Nê Thu không còn, Mạc Phàm trước ngực thay thế đeo một sợi dây chuyền dệt từ lông lão lang, trên dây chuyền treo một viên đá tinh thể lam khiết Jeremjevite, này chính là bồn chứa siêu cấp của nhạc phụ đại nhân Văn Thái sử dụng thời còn tại vị Parthenon Thần Miếu làm Thánh Tử.
Thanh Long mệt mỏi tiến nhập ngủ say trong không gian Jeremjevite, mặc dù sau Hải Yêu thiên tai, đại dương bổ khuyết không thiếu tài nguyên cho Mạc Phàm cùng Thanh Long, nhưng mà Thanh Long đồng dạng là tiêu hao số lớn thần hồn lực cùng sinh mệnh lực, cộng thêm bất ngờ tiếp nhận quá lớn tân quyền năng, khôi phục cùng tiếp thu dĩ nhiên cần nhiều thời gian.
Mạc Phàm trước đó mở lời cho Thanh Long một cái cơ hội lựa chọn mới, trao cho nó tự quyết tương lai của nó sau này, vô luận tự mình xuống đáy biển Mariana sinh tồn, hoặc là trở lại bầu trời bát ngát trên cao, phiêu diêu tự tại, muốn đi đâu thì đi đó, thế giới rộng lớn như vậy, không sợ thiếu một địa phương dung thân Thanh Long.
Hoặc là, Mạc Phàm cũng có thể vì Thanh Long mở ra Ma Môn triệu hoán, phóng sinh đầu cấp tạo hóa của ma pháp vị diện này tới chân trời càng mênh mông vô bờ ở bên kia, thả nó về nơi mà nó nên thuộc về, một nơi vị diện tiến hóa rộng rãi gấp trăm lần ở đây, một nơi nguyên thủy không có bất cứ cái gì quy tắc, nơi mà sẽ không thiếu tồn tại so với Thanh Long càng lâu đời, càng mạnh mẽ.
Đương nhiên, từ chối hết mấy cái trên, Thanh Long cũng có thể trở thành linh ước vong linh của Mạc Phàm nếu muốn, Mạc Phàm thành tâm hi vọng điều này nhất, nhưng không có cưỡng cầu, hắn để Thanh Long tự nguyện lựa chọn.
Mạc Phàm vẫn nhớ kĩ, lúc đó Thanh Long thậm chí không gầm một tiếng, nó vậy mà cúi đầu thấp xuống, biểu lộ đôi long đồng nhu hòa gần gũi, đồng dạng không kém phần cô đơn về phía Mạc Phàm.
Có thể là, tuổi thọ của nhân loại rất ngắn rất ngắn, phảng phất chỉ là một cái trưa hè chợp mắt trong cuộc đời dài dằng dặc theo tuế nguyệt của Thanh Long.
Nó bây giờ chỉ còn lại chính mình một cái, cô đơn lạc lõng, là một cái không Đế Quốc không nhà Đế Vương, cái gọi là viễn cổ thời điểm sinh vật tứ thánh đồ đằng, đồ đằng thú đã sớm lác đác không còn mấy, nói khó nghe, tất cả đều lùi về lịch sử.
Cô quạnh là một cái cánh cửa đau đớn tàn nhẫn nhất, nhân loại tuổi thọ bất quá là trăm năm, làm sao có thể hiểu được cảnh tượng tại ngàn năm, vạn năm lẻ loi độc hành một mình trên thế giới này đâu!?
Cũng là bởi vì nguyên nhân này, trước đây Thanh Long thiện lương rõ ràng có thể không cần tham gia kế hoạch song hồn của Thiên Phụ, có thể không cần chết đi, nhưng cuối cùng lại lựa chọn cái chết, lựa chọn tha thứ nhân loại lừa gạt, lựa chọn đem trái tim của mình cất giấu ở Vạn Lý Trường Thành, lấy thân thể mình đắp lên Thần Tường không bao giờ đổ, mà chính mình nhưng là có thể thiếp mắt an nghỉ ngủ sâu, không muốn lại tiếp tục chinh phục thế giới.
Bởi vì chinh phục là không có ý nghĩa, đây cũng không phải là bọn chúng thời đại, bọn chúng đã sớm thất bại rồi, chẳng thà để cơ hội niết bàn đó về đến đúng một cái khác nhân loại.
Mà bây giờ, phần ân tình đó vẫn không thay đổi.
— QUẢNG CÁO —
Thanh Long đã có cơ hội có một cái bạn khác, một người bạn đã vì nó hóa giải lời nguyền vận đen, cũng có thể tại tương lai hiểm họa xấu xa nhất, cứu lấy bộ lạc còn sót lại của nó.
Thanh Long cuối cùng lựa chọn Mạc Phàm, trở thành Mạc Phàm tâm linh tương thông linh ước, có thể gắn kết không kém chút nào Tiểu Viêm Cơ và Mạc Phàm.
Cái kia Thiên Không Phàm Tuyết Thành là ma pháp thứ nguyên của Mạc Phàm, bị Mạc Phàm thu lại về trong pháp trận đồ, dùng hỗn độn ma pháp đặt cái pháp trận này ở bồn chứa của bố vợ Văn Thái tặng cho treo trên cổ, thật giống như hắn sáng tạo ra được một cái tân thế giới nằm bên trong viên đá lam khiết kia vậy.
Linh ước của vong linh ma pháp không có cách nào tự tạo không gian giống như khế ước của triệu hoán ma pháp, vong linh pháp sư thường thường ném phải linh ước đến một ít bồn chứa chuyên dụng.
Cho nên Mạc Phàm mới cần một không gian mới sống thật tốt cho Thanh Long, mà bây giờ linh ước Thanh Long chính là đang tịnh dưỡng ở không gian ảo Phàm Tuyết Thành trên cổ Mạc Phàm.
Huyền Vũ tạm thời chưa được sống ở đó, Mạc Phàm thế nhưng là thiên vị rõ ràng, Huyền Vũ cần phải tiếp tục nỗ lực lao động, tạm thời kinh lịch ở đáy biển Mariana, tập hợp chấn chỉnh lại ức vạn quân đội vong linh thay Mạc Phàm.
Hai ngày, Mạc Phàm dành trọn vẹn hai ngày theo không gian truyền tống trận pháp trở về Linh Vĩ Quốc.
Mục Lâm Sinh, Mục Trác Vân hiện đang chăm sóc Tiểu Thiên Hy trong cung điện.
Thiên Hy mấy đã gần hai tuổi, trắng trẻo xinh xắn tiểu công chúa mặc dù có thể tự đi đứng, nhưng nàng quái đản là chỉ thích bò, bò mọi ngóc ngách trong cung.
Này có lẽ bị ảnh hưởng bởi sở thích sinh hoạt hàng ngày, thường ngày sinh hoạt thì lão lang, tiểu viêm cơ, tiểu kỳ lan chính là bạn thân của nàng, nhất là lão lang, tiểu thiên hy đặc biệt thích lão lang ở hình thái teo nhỏ nhỏ nhắn, giống như một đầu tiểu tuyết Samoyed vậy.
Lão lang đi bằng bốn chân, nàng cũng chủ yếu bò hai tay hai chân chơi cùng.
Thậm chí, câu đầu tiên mà nàng học được cũng không phải là ‘ba ba’ ‘ma ma’ cái gì đó, nàng ngôn ngữ biết sớm nhất chính là...!‘gâu gâu’.
Đây chính là vì