............
Ngọc Hiền chết khi còn chưa kịp gọi ra sủng thú của mình.
Sau khi hắn chết, Duy Tâm hồn ước sủng thú bị đánh gãy, không gian bạo vỡ ném tất cả sủng thú của hắn ra ngoài.
“Rống! Rống! Ô ô!”
Liên miên gầm thét từ sâu trong lưng chừng núi vang lên, nhất thời vô số luồng đất đá màu vàng bay ra ào ạt.
Mặc dù hồn ước đánh gãy từ vị trí chủ nhân đồng dạng cũng có thể để cho bọn chúng bị phản phệ cực mạnh, linh hồn trọng thương, sinh mệnh trọng thương, thực lực giảm xuống tận ba, bốn thành.
Nhưng việc chủ nhân của chúng nó bị ám sát giết chết, đồng dạng khiến chúng nó không thể không dồn hết sự phẫn nộ, nhất nhất muốn trút lên hung thủ ngay trước mặt.
Bọn chúng gào thét hết thảy một cách điên loạn, trong lúc nhất thời rơi vào trạng thái nguyên thủy bản chất, chỉ có hoang dã và hiếu chiến, chỉ có muốn lấy chém giết địch nhân trả thù làm kim chỉ nam.
Cuồng phong cuốn theo cát bụi không ngừng xoay vòng vòng dần dần bay lên trời cao.
Mười mấy đầu quân chủ, thêm vào bị suy yếu gần một nửa Mãnh Mã Quỷ Vương đứng ra phía trước, hung hăng dẫn đầu đoàn xông tới Mạc Phàm địa phương.
“Các ngươi còn nhìn cái gì, mau, chiến đấu!" Chu Điên vỗ vào đầu Lộc Vũ một cái, trợn mắt ra lệnh.
Hai người Tuân Đỗ và Lộc Vũ bị đứng hình mấy chục giây, rốt cuộc hoàn hồn, vội vội vàng vàng phát ra chỉ lệnh, triệu hoán thêm sủng thú giúp đỡ.
Chẳng mấy chốc, khu vực chung quanh bày biện ra đã hơn 40 đầu quân chủ đại yêu, ba đầu Đại Đế, trong đó hai đầu Mãnh Mã Quỷ Vương đại đế của Ngọc Hiền và Lộc Vũ đều suy yếu trầm trọng chưa có lành lại, thực lực đoán chừng chỉ còn tiếp cận chuẩn Đại Đế.
“Rống rống rống ~~~~~~~~”
“Gào ~~~!”
Thanh âm chúng nó gầm rống giống như loạn thạch va chạm vào nhau, tất cả thú yêu đồng thời tức giận gào thét khiến cho vách núi cũng phải rung động kịch liệt.
Từng đợt nham thạch vỡ vụn từ trên cao lăn xuống rào rào, đỉnh Lãnh Hà lung la lung lay.
“Ù ù ù ù!”
Cuồng phong lập tức nổi lên mảnh liệt cuốn theo đất đá xoay tròn mù mịt.
Vô số trảo, yêu tức, yêu thuật, lực phun nộ đan từ cuống họng bắn ra ngoài, tạo thành khả năng thương tổn cực lớn đối với tất cả những thứ nằm trong phạm vi cuồng phong thổi quét.
Mạc Phàm đứng ở giữa, gọi là một cái miễn dịch hiên ngang mà đi.
Trái tim của hắn là Trùng Minh Tà Diễm.
Máu chảy trong người của hắn là Thần Huyết được Trùng Minh Tà Diễm bơm cho sinh mệnh.
Mặc dù cách đoạn tiêu hóa xong vẫn còn một khoảng, nhưng cường độ thân thể Mạc Phàm tuyệt đối là tiệm cận Đỉnh Vị Quân Vương rồi.
Bản thân hắn nhục thể chính là tương đương những loại khải giáp kiên cố nhất, một tảng kim cương bất hoại đao thương bất nhập dũng mãnh tiến lên, tỏ ra rất khinh thường những tiểu phép thuật của đám hài đồng này.
Mấy con quân chủ Độc Nhãn Liệp Yêu, Cự Viên Quỷ Thành đang thò vuốt cùng trả ra định cận chiến chém xuống đầu Mạc Phàm, nhưng bàn tay vừa mới hạ xuống đã lập tức nghênh đón lực lượng huyết khí cuồng bạo đánh tới.
Thân thể bằng nham thạch màu đen bị một luồng huyết sương bao phủ, trong vòng vài giây ngắn ngủi đã biến thành một bức tượng huyết cứng ngắc.
Nói cứng ngắc kì thật cũng không phải ý chỉ đông đá, mà là bọn nó đang bị độc ngấm vào rồi tê liệt, không thể di chuyển.
Tựa hồ một cái quỷ trảo vô hình bóp chặt thân thể địch nhân lại, không cho phép nó cựa quậy rồi mới hung hăng vận lực đánh nát nó.
Bóc bóc bóc ~~~~!
Loẹt xoẹt loẹt xoẹt ~~~~~~~~!
Sau đó mấy chốc từ mặt đất lắc lư một cái, dã thần dã quỷ dung dịch máu hóa ngưng tụ đâm lên vô số đạo Huyết Thứ (gai nhọn) dài hàng trăm mét, đỏ lòm, chí tà chí độc, cực độc cực tà, nhanh không thể kịp phản ứng, đâm xuyên qua những pho tượng kia, bọn chúng lập tức vỡ vụn ra thành chi chít mảnh vụn.
Bảy đầu quân chủ chết tại chỗ, những con khác lập tức ý thức được nguy hiểm, một số thì do dự lúng túng, một số thì không cần suy nghĩ gì thêm, khẩn trương lùi ra xa, chỉ còn những đầu sủng thú của Ngọc Hiền vốn là đang điên dại mới tiếp tục lao vào cận chiến với Mạc Phàm.
“Huyết Thứ Độc Nhũ!”
Nếu nói Huyết Hoa Quyền là tuyệt thế bí kĩ mà Mạc Phàm lĩnh hội qua điển tích mật tịch ở Tù Đảo, thì Huyết Thứ Độc Nhũ là kĩ năng do chính hắn lĩnh hội sáng tạo ở những ngày tháng tắm trong máu đó.
Mạc Phàm hai tay quẹt vào nhau, cắt ra dòng máu trên cơ thể chảy xuống đất.
Hắn sau đó giậm chân mạnh xuống một cái.
“Ầm ầm ầm ~~~”
Huyết Thứ như bạo vũ nhũ thạch, thật giống mặt đất bị Thiên Địa nguyền rủa vậy, hàng loạt nhũ thạch Huyết Thứ nhô lên liên tiếp nhau, khuếch tán bốn phương tám hướng, kéo dài hàng chục vạn mét, sườn núi, chân núi, vách núi đối diện cũng bị liên lụy tới, ba mươi mấy đầu Quân Chủ thủ vệ đang bỏ chạy lập tức biến thành một đống lỗ thủng pho tượng, chạy không kịp, chỉ la hét cùng rên