“Ừm, biết mình mạnh là tốt rồi”.
Phong Thanh Dương lại hiền hòa cười.
Chỉ là đằng sau nụ cười của hắn, trái lại làm cho Hoàng Anh có chút nóng mặt.
Trên biển mây có giọng nói đầy uy áp vang lên: “Phong Thanh Dương, ngươi nên biết rằng Hoàng Anh ta không thiên vị một ai! Người như ngươi có lòng trắc ẩn với những kẻ sống trong thành Thanh An này là điều có thể thông cảm được.
Yên tâm, nếu ngươi hồi tâm chuyển ý giao ra Ngọc Hoa Cẩm Ly, ngươi chí ít chỉ chết một mình ngươi, Ngô Hiền và con dân trong thành có thể được phép sống”.
Kèm theo lời nói của Tả Hữu Sứ Nhật Minh Giáo - Hoàng Anh trên trời này là tiếng sấm nổ đì đùng như có như không.
Những tia sét vang rền thoắt ẩn thoắt hiện không ngừng lóe lên trong biển mây.
Ngôn xuất pháp tùy.
Một đầu thú hồn bị triệu hoán đi ra, nhìn thấy đầu Hoàng Thiên Nhân khổng lồ này chỉ có hai cánh tay, bộ ngực cùng đầu lâu, Hoàng Anh chưa dứt lời thì đã có một bàn tay màu hoàng kim xé thủng tầng mây mù dày đặc, tạo thành một cái lỗ lớn giữa lưng chừng trời, để lộ cột sáng chụp xuống trước mặt pháp tướng của Phong Thanh Dương và Ngô Hiền.
Đại trận Kiếm Vực đã hết nhiên liệu, trận khô, người cũng sớm khô.
86 năm qua gồng gánh Mạc Phàm, Phong Thanh Dương đã đặt cược hết tất cả, tuổi thọ, thần hồn, thậm chí liền Ngô Hiền cũng muốn sát cánh bên hắn.
Bọn hắn kết làm phu thê, sống những ngày tháng giản dị cuối cùng.
Ngô Hiền dùng phù thủy năng lực để hiến tuổi thọ cho Phong Thanh Dương, cùng chung một tay trụ vững đợi chờ Mạc Phàm.
Phong Thanh Dương không có trả lời Hoàng Anh, phảng phất giống như là khinh thường đồng dạng.
Chẳng biết từ lúc nào, Phong Thanh Dương đã duỗi tay tóm một chiếc lá hòe, một trong những chiếc lá hòe cuối cùng trong tiểu trấn, hắn đặt vào lòng bàn tay, sau đó khép hờ ngón tay của mình lại.
Trấn nhỏ của động thiên nằm trong cặp con ngươi của Phong Thanh Dương lập tức xuất hiện quang cảnh kì lạ, đang ban ngày bỗng chuyển thành ban đêm.
Một tòa kiếm khí hình bàn tay đem toàn bộ tiểu trấn Thanh An này cho bao bọc.
Đây là kháng cự của Phong Thanh Dương.
Không phải kháng cự cho hắn, hắn kháng cự cho tất cả mọi người.
Ầm ầm ầm ầm ~~~~~~!
Hoàng Thiên Nhân đang hung hăng đấm xuống.
Từng tiếng ầm vang nổ tung trải dọc theo toàn bộ biên giới Thanh An.
Bàn tay già nua nhăn nheo đang bảo vệ động thiên trấn Thanh An dường như phải nhận lấy tấn công vô hình từ bốn phương tám hướng.
Trên mu bàn tay không ngừng có tia điện màu trắng phóng ra xoèn xoẹt, thoạt nhìn hệt như “bông tuyết” bé như lông vũ, nhưng thực chất lại to lớn như đỉnh núi.
Những “bông tuyết” ấy tróc ra khỏi tay của Phong Thanh Dương rồi rơi xuống nhân gian, nhưng chưa kịp chạm vào mặt đất đã tan thành mây khói.
Hoàng Anh ngồi gần lỗ thủng to đùng trên biển mây chế nhạo: “Ngươi cần gì phải vậy, đúng ngụy quân tử, sắp chết tới nơi còn bày đặt vì người khác cứu mạng, dám đi ngược với đại đạo, thật không biết tự lượng sức.
Để bản tọa chơi với ngươi trước!”
Nếu có người đứng từ rất xa nhìn sang trấn Thanh An giờ khắc này, họ sẽ lờ mờ thấy được một màn vô cùng hoành tráng.
Giữa lỗ thủng trong biển mây cuồn cuộn xuất hiện một cái chấm vàng, từ đó hiện ra Thánh Quang mưa tiễn đang hướng thẳng xuống, cuối cùng bộc lộ hết toàn cảnh.
Hoàng Anh có một bàn bao gồm 12 đầu thiên sứ tiên linh đến từ Quang Minh Vị Diện làm hồn sủng.
Cái này thiên sứ tiên linh, từ đầu tiên vừa xuất thế, cái thứ hai đã nối đuôi rơi xuống theo ở một nơi khác, rồi tới cái thứ ba, thứ tư...!Tổng cộng mười hai đầu thiên sứ tiên linh cùng nhau hạ xuống nhân gian từ trên biển mây.
Chúng lơ lửng trên không trung, xếp thành một hàng thẳng tắp.
Hệt như thiết kỵ lâm trận nhưng đang bị ghìm cương.
Chỉ cần một tiếng hô hiệu lệnh thì chúng sẽ lập tức lao vào tấn công.
Trên biển mây có một người khổng lồ màu hoàng kim tùy ý ngồi xếp bằng đang mở to đôi mắt vàng óng, hai tay nắm lại thành quyền đặt trên đầu gối, khẽ cong ngón trỏ phải lại rồi chậm rãi búng một cái.
12 đầu tiên linh thiên sứ dẫn đầu lao thẳng vào cánh tay kiếm khí đang nắm hờ của Phong Thanh Dương.
Tốc độ của nhanh như chớp giật, đi tới đâu kéo theo một dải mây vàng dài liên miên theo tới đó.
Trong nháy mắt, lực công kích của 12 đầu tiên linh thiên sứ xuyên qua cánh tay hình kiếm pháp tướng của Phong Thanh Dương cho tới khi chỉ còn cách mặt đất một chút thôi thì đứng sững lại.
Người khổng lồ màu hoàng kim nhẹ nhàng xoay tròn ngón trỏ phải, 11 đầu tiên linh thiên sứ theo đó bay vòng trở lại không trung, đồng thời khẽ gảy ngón tay trái.
Một đầu nhận được chúc phúc tiên linh thiên sứ đang