“Mời hai vị dùng trà.”Hàn Tố Tâm đặt trà lên bàn trà trước mặt hai người, sau đó lại ngồi xuống ghế salon ở phía đối diện, mỉm cười nói: “Lần này Lâm tiên sinh đến nhà, không biết có chuyện gì cần Tố Tâm ra sức? Nếu cần, tất nhiên Tố Tâm sẽ cố hết sức giúp đỡ.”Lâm Chỉ Thủy nghe vậy hơi buồn bực.Nữ hài này bị gì vậy?Lúc trước còn đang bình thường, sao đột nhiên lại bắt đầu chuyển sang cổ phong rồi?Khó khăn lắm trong tiệm mới có một vị khách nói chuyện giống người bình thường, thế mà cuối cùng nàng cũng bắt đầu chơi trò lúng túng…Hắn hơi bất đắc dĩ, nhưng cũng chỉ có thể cố hết sức phối hợp với khách hàng, dù sao tất cả mọi người đều là kẻ yêu thích văn hóa truyền thống, hơn nữa hắn cũng có việc muốn nhờ, không thể không nể mặt người ta.“Cũng không phải giúp ta, mà là giúp nàng.”Lâm Chỉ Thủy đưa tay ra ôm bả vai Xà Tích Lộ, vừa vắt hết óc cân nhắc tìm từ, vừa chậm rãi nói: “Đây là thê tử của ta Xà Tích Lộ, gần đây nàng luôn lo lắng không yên, cả ngày bị ác mộng quấy nhiễu, không được yên bình, luôn mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ, mơ nhiều lại không có tác dụng, đáng tiếc ta không có sở trường ở mặt này, cũng không tiện giải ưu giải nạn cho nàng, đúng lúc ngươi hiểu mặt này, vì vậy muốn mời ngươi giúp đỡ một hai.”“Thì ra là thế.” Hàn Tố Tâm nhẹ nhàng gật đầu.Trong lòng nàng lại âm thầm nghi ngờ.Lần trước khi vị chủ tiệm tranh chữ này nói chuyện, từ ngữ hoàn toàn mang cảm giác của người hiện đại, lúc ấy nàng nghi ngờ có lẽ đối phương là một vị cao nhân tiền bối cũng có năng lực thích ứng rất mạnh giống nàng, vì vậy đành phải phối hợp, cũng dùng giọng điệu của người hiện đại.Còn bây giờ, nàng hơi nghi ngờ có lẽ vị tiền bối này chỉ là một phàm nhân may mắn, vì vậy nàng mới cố ý quay lại phong cách nói chuyện bình thường, coi như thăm dò cơ bản nhất.Nhưng không ngờ đối phương cũng đổi phong cách, cách diễn đạt dùng từ thế này, hoàn toàn không nghe ra tật xấu gì.Hoặc đối phương thật sự là cao nhân tiền bối, hoặc đối phương cố ý luyện tập rất lâu.Tuy nàng cảm thấy nếu là người hiện đại, cố gắng học tập cách nói chuyện cổ phong này có hơi khó hiểu, nhưng khả năng không hề nhỏ.‘Hơn nữa, nghe ra dường như nữ tử phàm nhân này chỉ là mơ thấy ác mộng mà thôi, nếu thật sự là cao nhân tiền bối, dù không sở trường mặt này, giải mộng an thần cũng chỉ là việc nhỏ, chút việc nhỏ như vậy hắn cũng không giải quyết được, còn cố ý mời ta giúp đỡ, xem ra rất có thể hắn là phàm nhân thật…”Trong lòng Hàn Tố Tâm dần dần có phán đoán, không nhịn được thầm bất đắc dĩ, sao ngày đó nàng lại cho rằng phàm nhân này là cao nhân tiền bối, thật sự đã gây ra trò cười lớn.Cho dù là người tu hành cũng cần tránh bị ngoại ma xâm nhập, không thể bị phàm nhân phát hiện, nhưng nếu là cao nhân tiền bối, dù thi triển pháp thuật an thần, phàm nhân cũng không thể phát