Nhưng điều khiến nàng thấy hơi khó hiểu là, vì sao ngày đó trước khi nàng bước vào cửa tiệm tranh chữ kia, linh giác của nàng lại không thể phát hiện sự tồn tại của Lâm Chỉ Thủy?Còn nữa… Ngày đó, sau khi Lâm Chỉ Thủy bán tranh chữ cho nàng, vì sao chỉ cần đề lạc khoản, tự thiếp kia lại biến thành chỉ thuộc về một mình nàng chứ?Có lẽ… là vì bản thân những tranh chữ kia đã như thế?‘Ừ, cũng chỉ có thể giải thích như vậy, những thứ như nghiên mực, bút lông, bàn sách đủ loại cũng chỉ là đồ dùng của phàm nhân bình thường mà thôi, chỉ có bức tranh chữ này đặc biệt thần bí, biết đâu là truyền thừa từ Thiên giới, chờ xong việc này, chút nữa ta phải đi mua lại tất cả tranh chữ trên tay Lâm Chỉ Thủy, dù sao hắn cũng chỉ cần tiền mà thôi.’Nghĩ đến đây, Hàn Tố Tâm thu lại suy nghĩ, nhìn chằm chằm Xà Tích Lộ, dự định làm một bước xác nhận cuối cùng –Chui vào trong giấc mơ của thiếu nữ phàm nhân này, xác nhận một vài suy nghĩ của nàng, thuận tiện giúp thiếu nữ này giải quyết vấn đề bị ác mộng quấy nhiễu.“Hiện.”Hàn Tố Tâm đặt một tay trên ngực, một tia sáng kỳ lạ mà phàm nhân không thể nhìn thấy, lập tức chậm rãi hiện ra ở bên ngoài cơ thể của nàng, lấy nàng làm trung tâm di chuyển thay đổi, dần dần tạo thành một bóng người hơi mờ cao hơn 1m6.Nhìn kỹ lại, khuôn mặt của bóng mờ này mơ hồ lại lộ ra sự uy nghiêm khó giải thích được, trên người mặc cẩm bào lộng lẫy, trên eo đeo bạch ngọc hoàn mỹ, trên đỉnh đầu có long đằng màu tím, xung quanh lại có từng vệt ánh sáng vờn quanh, cứ như chúa tể của các vì sao.Đây là đạo thống “Vô Gian Thiên Đình”, pháp thân “Bắc Thần Tử Vi Đại Đế”.Trong truyền thuyết, khởi nguồn của pháp thân này chính là một trong Tứ Ngự của Thiên đình cổ, trong rất nhiều pháp thân đạo thống, nó cũng thuộc về hạng nhất.Từ sau khi nàng được Vô Gian Thiên Đình ban thưởng pháp thân truyền thừa đến nay, cũng đã được 200 năm, pháp thân của nàng cũng thức tỉnh đến trình độ cao nhất, trong những người tu hành pháp thân Bắc Thần Tử Vi Đại Đế trên thiên hạ, cũng không có nhiều người có thể vượt qua nàng.Lấy thần thông “Tinh Tú Nhập Mộng” của pháp thân để chui vào giấc mộng của một phàm nhân, đơn giản như trở bàn tay.“Tinh tú tại ta, đấu chuyển nhập mộng.”Hàn Tố Tâm nhẹ nhàng chạm một cái vào mi tâm của Xà Tích Lộ, hư ảnh pháp thân bao phủ bên ngoài cơ thể nàng cũng theo sự chỉ điểm mà chạy về phía Xà Tích Lộ.Trong chốc lát, thần niệm của nàng liền tách ra, trong vô số lời mê sảng chồng chất hỗn loạn, chỉ thoáng chốc đã tiến vào trong mộng cảnh hư ảo mờ mịt, sau đó từ từ mở mắt ra.“Ừm?”Hàn Tố Tâm nhíu mày nhìn hoàn xảnh xung quanh, “Nơi này… Là giấc mơ của nàng?”Xung quanh là một mảnh tối tăm, bóng tối vô cùng vô tận nuốt trọn tất cả, cứ như không có giới hạn,