Edit: Yin - Beta: Bơ
Bên trong nghe thấy động tĩnh, người ghi chép biện luận đi ra mở cửa: "Tới đây làm gì?"
Lâm Thủy Trình hơi hơi gật đầu: "Tôi là tổ viên của thầy Vương, hôm qua tôi xin nghỉ, buổi tối nhìn thấy tin nhắn, tới để biện luận."
Phó Lạc Ngân đứng bên cạnh cậu, người ghi chép vừa thấy hắn ở Thất Xử, hỏi cũng không hỏi, liền đưa hắn vào.
Phó Lạc Ngân chọn một chiếc ghế sofa nhỏ ngồi xuống, hắn sẽ ngồi đây dự thính.
Không thể nói tại sao, hắn bỗng nhiên rất muốn biết bộ dáng Lâm Thủy Trình biện luận. Hơn nữa, hắn cũng tới đây rồi, không có khả năng ở bên ngoài chờ với một đám sinh viên đang khóc thút thít.
Hắn liếc nhìn quanh phòng biện luận ——ngồi xung quanh bàn hội nghị hình vuông là bốn cố vấn, những sinh viên bị kẹt lại đều ngồi ở phía sau bàn thảo luận nguyên mẫu. Nhưng thật ra nhóm cố vấn không có biểu hiện đặc biệt gì, biểu tình rất tùy ý, dưới mặt đất ném vài hộp cơm trưa bằng nhựa được thu xếp gọn lại, rõ ràng đã ăn uống ở đây.
Hắn liếc mắt một cái đã thấy Âu Thiến, Âu Thiến đỏ con mắt, dường như cũng thấy được hắn, có điểm khiếp sợ.
Phó Lạc Ngân thờ ơ dời đi tầm mắt.
Âu Thiến ngón tay chợt phát run —— cô biết Lâm Thủy Trình là tình nhân của Phó Lạc Ngân, nhưng Phó Lạc Ngân vậy mà cùng hắn tới đây biện luận?
Đây đâu chỉ là để bụng thôi!
Cô không có giao tình gì với Phó Lạc Ngân, dù ở trong cùng một vòng tròn, nhưng Phó Lạc Ngân từ nhỏ đã không chơi với con gái, sau khi yêu Hạ Nhiên mới tiếp xúc được một chút, nhưng Phó Lạc Ngân không liếc nhìn cô mấy lần.
Âu Thiến thấy Lâm Thủy Trình đến, tức giận đến mức cô muốn khóc, nhưng vẫn cố nhịn xuống.
Hôm nay cô đã khóc tới mệt lả.
Vốn dĩ trước ngày chủ nhật, cô cùng với những người khác trong tổ đã tỉ mỉ xem qua luận văn và PPT một lần. Lâm Thủy Trình làm mấy cái này không có nửa điểm lộn xộn, tất cả viết ngay ngắn dễ hiểu, phần lý luận mỗi một người nhớ kỹ trong lòng, duy nhất phần số liệu, Lâm Thủy Trình dùng rất nhiều "Dễ chứng minh", "Dễ có được", "Kết quả của mô hình hóa dựa trên phương trình xxx" để miêu tả, bọn họ đối với số liệu của Lâm Thủy Trình có loại gần như tín nhiệm nghe theo mù quáng, chuẩn bị suốt ba ngày ba đêm, không ai nghĩ tới việc đến phòng thí nghiệm lượng tử chạy lại, hoặc là dựa theo biện pháp của cậu tính lại một lần.
Ban đầu, loại dữ liệu và phương pháp tính toán đã được viết ra, vừa xem đã hiểu hết ngay, Âu Thiến không nghĩ tới biện luận sẽ bị kẹt.
Cố tình lần này đụng phải Hứa Không.
Hứa Không là công cụ tiền tuyến, là hiệu trưởng Đại học Khoa Học Kỹ Thuật Liên Minh, đồng thời là giáo sư các viện Vật lý và Toán học, lãnh đạo toàn bộ quá trình nghiên cứu và phát triển máy tính lượng tử thế hệ thứ ba.
Trước kia vì nguyên nhân hoàn cảnh nên nán lại ở phân bộ khác không trở về, Tinh Đại đã dùng rất nhiều khí lực và thời gian để mời ông tới, vốn muốn để ông làm hiệu trưởng, nhưng bị lấy lí do là "Quá nhiều nhiệm vụ hành chính sẽ trì hoãn tôi làm nghiên cứu khoa học" từ chối, chỉ chịu tới Số viện nhận chức làm phó viện trưởng.
Hứa Không đồng thời cũng có tiếng "Lão hổ tinh", sự nghiêm khắc của ông được thể hiện trên cả hai phương diện nghiên cứu và học thuật, những sinh viên đại học được ông mang theo đều có bằng cử nhân hơn 80%, có rất ít sinh viên không tốt nghiệp thành công. Người ta có câu"Quan mới nhậm chức có ba đốm lửa", ngọn lửa đầu tiên ông đốt là tổ nhiệm vụ đã được duyệt của Số viện.
Một người có trọng lượng như vậy khi đã nói câu gì, nào có ai dám ngỗ nghịch.
Ban đầu biện luận hết thảy đều thuận lợi, tổ Âu Thiến là tổ cuối cùng, nghe nói hai tổ trước không được suôn sẻ, trái tim treo trong lòng không buông, nhưng sau khi chiếu PPT, mấy cố vấn hỏi các câu mà bọn họ đã chuẩn bị kỹ càng cùng thảo luận chi tiết, cũng coi như thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Vấn đề nằm ở chỗ Hứa Không.
Hứa Không vẫn luôn xem luận văn của bọn họ, không lên tiếng, nhưng biểu tình khá hài lòng. Chờ các giáo sư khác hỏi hết vấn đề, rồi ông hỏi thẳng: "Những phần khác không có vấn đề gì, báo cáo làm rất hay, không có gì khác muốn hỏi, để ta xem..... T=3749.565 trên trang thứ ba là dùng phương pháp gì tính?"
Âu Thiến lập tức luống cuống, mấy con số này là Lâm Thủy Trình viết "Dễ có được".
Sao cô biết "Dễ có được" là cái phương pháp gì!
Thấy cô sửng sờ, Hứa Không cười cười hiền từ, cho rằng cô chỉ vì quá khẩn trương nên trong lúc