Editor: LăngHai người bị mắng mà còn phải bị mắng cùng nhau.Triệu Hân Nhiên sững sờ trong vài giây mới phản ứng, cô ta trốn sau lưng Tiết Gia Lệ, trông như đang bị bắt nạt, ấm ức mà lên án: "Dì Tiết dì nhìn xem, chị ấy vậy mà lại vì cái người diễn viên nhỏ bé đó mà mắng con!"Tiết Gia Lệ kẹp ở giữa hai người, khó xử nói: "A Hạm, con bình tĩnh một chút đi, đây là đoàn phim, nếu như bị người người khác ảnh hưởng thì không tốt."Mạc Hạm chưa bao giờ để ý người khác dùng ánh mắt gì để nhìn chị.
Chị ngoảnh mặt làm ngơ đối với lời nhắc nhở của Tiết Gia Lệ, chỉ nhìn chằm chằm Triệu Hân Nhiên đang trốn ở phía sau, lạnh lùng và quyết tuyệt mà nói: "Từ hôm nay trở đi, giữa tôi và cô không còn bất kỳ quan hệ nào nữa.
Nếu cô còn dám nhúng tay vào chuyện giữa tôi và Thiển Ngưng thì đừng trách tôi trở mặt không nhận người quen!"Lời này vừa nói ra, vẻ mặt hai người đồng thời không thể tin nổi.Triệu Hân Nhiên không thể tin được những gì mình đã nghe, há to miệng mà nói không nên lời.Tiết Gia Lệ nhanh chóng kéo lý trí về, cảm thấy không thể tưởng tượng: "A Hạm, con đang nói bậy gì đó?"Ánh mắt lành lạnh của Mạc Hạm không gợn sóng chuyển hướng về phía Tiết Gia Lệ, mặt vô cảm mànói: "Mẹ, nếu mẹ tin con thì hiện tại vào trong với con.
Nếu như tin tưởng cô ấy thì về sau để cô ấy làm con gái của mẹ luôn đi.""Con đó, con bé này sao lại nói mấy lời như vậy chứ......"Mạc Hạm ném xuống hai câu tàn nhẫn xong thì xoay người vào phòng nghỉ, Tiết Gia Lệ chần chờ một lát rồi cũng đuổi theo."Dì Tiết!" Triệu Hân Nhiên ngơ ngác bất lực bị cánh cửa ngăn ở bên ngoài."An Huệ, tới nhìn người phụ nữ điên đó một chút đi."Mạc Hạm kết thúc cuộc gọi, nhìn Tiết Gia Lệ theo sau, nhẹ nhàng thở ra, nói: "Cảm ơn mẹ đã tin con."Tiết Gia Lệ khóa trái cửa, bước vài bước đến trước mặt chị, móng tay sắc nhọn chọc vào ngực chị một cách thô bạo, nói: "Tôi thấy cánh cô coi bộ cũng cứng cáp lắm rồi đó, dám nói chuyện như thế à?!""Con xin lỗi." Mạc Hạm nói: "Nếu con không nói như vậy, thì mẹ lại bị Triệu Hân Nhiên dắt mũi nữa rồi.""Cái gì mà bị dắt mũi chứ, con nói cái gì vậy!" Tiết Gia Lệ lại chọc chị.Mạc Hạm nén đau, nói: "Động cơ của Triệu Hân Nhiên không trong sáng, cô ấy có thành kiến đối với Thiển Ngưng, muốn để mẹ hiểu lầm Thiển Ngưng, chán ghét Thiển Ngưng.
Con đã nói qua rất nhiều lần với mẹ rồi, vì sao mẹ tình nguyện tin tưởng người ngoài như cô ấy chứ cũng không muốn tin tưởng con chứ?""Có Khi nào mẹ không tin con chưa?" Trên mặt Tiết Gia Lệ đã không còn sự ưu nhã cùng bình tĩnh, chống nạnh, bắn liên thanh: "Hân Nhiên thích con nên có lẽ đánh giá về Thiển Ngưng không đủ khách quan, mẹ không hoàn toàn tin con bé nên mới chạy tới hỏi con nè.
Con thì hay rồi, có vợ quên mẹ, mẹ còn chưa nói gì hết thì con đã bất công đến như vậy.""Nếu như mẹ có ý kiến gì với Thiển Ngưng thì đã sớm lén gặp con bé, cho con bé một tờ chi phiếu để con bé rời xa con từ lâu rồi."Khóe miệng Mạc Hạm giật giật, nói: "Mẹ vẫn chưa thoát khỏi vai mẹ chồng ác độc diễn lần trước à?"Ngực Tiết Gia Lệ kịch liệt phập phồng, chỉ vào chị mà nói: "Còn không phải do con mà giận sao!"Mạc Hạm tự biết nói lỡ, lấy ghế cho bà ngồi xuống, lại rót nước cho bà.Tiết Gia Lệ uống một hơi cạn sạch, đặt cái ly thật mạnh lên bà, nói: "Mẹ biết nhỏ giờ con không thích bị người khác quản, nhưng con là con gái mẹ.
Người khác nói với mẹ về người con thích, nói Thiển Ngưng đối xử với con như thế nào thì mẹ không có khả năng coi như gió thổi qua tai được.
Mẹ cũng sợ con bị thương chứ, tất cả cũng chỉ muốn tốt cho con thôi.""Con biết mà." Mạc Hạm cầm tay bà, chân thành nói: "Cảm ơn mẹ.
Thiển Ngưng em ấy sẽ không tồn thương con đâu, điều này thì xin mẹ hãy yên tâm.""Vậy chuyện vừa rồi là như thế nào? Vì sao con bé lại quát mắt cong, vì sao lại đẩy côn?"Mạc Hạm vẫn không hiểu được vì sao Quý Thiển Ngưng đột nhiên lại tức giận, nghĩ đến hẳn là do mình mình sai, nói châm chước: "Có khả năng là con nói sai gì rồi nên chọc em ấy giận thôi.""Cái gì mà gọi là có khả năng, xem lời con nói đi, tức giận thì dỗ dành đi chứ!""Mẹ và Triệu Hân Nhiên đột nhiên chạy tới quấy rối, con dỗ như nào được?"Tiết Gia Lệ "Chậc" một tiếng, kéo chị dứng dậy, nói: "Bây giờ con tìm con bé đi, cố mà nói rõ với con bé."Mạc Hạm lao ra phòng cũng không thấy Triệu Hân Nhiên, không biết người phụ nữ điên kia đã bị An Huệ kéo tới chỗ nào nữa.
Chị cũng không quan tâm mấy chuyện này, vừa tìm vừa hỏi thì rốt cuộc cũng thấy được bóng dáng của Quý Thiển Ngưng.Chị đang chuẩn bị chạy nhanh qua đó thì phát hiện bên cạnh Quý Thiển Ngưng còn đứng vài người, người chói mắt nhất trong đó không ai khác chính là Lục Thanh Hoan." Em liên tục cập nhật《 Đình viện thâm sâu 》 mỗi ngày luôn á, thích nhất là Lạc tần và Uyển tần luôn đó, em là fan CP của hai người đó có biết không? Hôm nay thật là may mắn mới gặp được cảnh hai người ở cùng nhau, em nhất định phải chụp chung với hai người một tấm mới được." Một nhân viên công tác hưng phấn mà nói.Quý Thiển Ngưng cười nói: "Tôi cũng không nghĩ tới chị Thanh Hoan tỷ sẽ tới thăm tôi, chị ấy cũng không nói với tôi.""Chị cũng chỉ là đi ngang qua, nhớ tới em đang đóng phim ở chỗ này nên tiện đường tới xem." Lục Thanh Hoan nói.Ba người chụp ảnh chung xong, nhân viên công tác kia lại nói: "Xem teaser thì có vẻ Uyển tần sẽ hắc hóa, có phải là thật không?"Quý Thiển Ngưng: "Nếu tôi nói cho bạn thì không phải tương đương như là spoil sao?"Nhân viên công tác: "Không sao cả, chị cứ nói đi, để em chuẩn bị tâm lý trước."Quý Thiển Ngưng trầm ngâm một chút rồi nói: "Uyển tần vốn là vai ác.
Nhưng tình cảm mà cô ấy dành cho Lạc Nhân trong mấy tập đầu là thật.
Chỉ là sau này thấy hoàng thượng đối xử với Lạc Nhân quá tốt, vì ghen ghét mà sinh hận khiến tâm lý vặn vẹo."Nhân viên công tác cắn chặt răng, nói đầy chân thành: "Đều do cái móng heo tên hoàng thượng mà! Nếu như không có hắn thì hậu cung đã vô cùng hòa hợp rồi, Lạc Nhân và Uyển tần của em cũng sẽ không tách ra.""Tuy rằng trong phim thì Lạc Nhân và Uyển tần cuối cùng cũng trở mặt thành thù, nhưng tôi và Thiển Ngưng vĩnh viễn là chị em tốt." Lục Thanh Hoan kéo tay Quý Thiển Ngưng, nhìn cô đầy dịu dàng "Đúng không?"Quý Thiển Ngưng cười cười với cô ấy, đặt một tay lên mu bàn tay cô ấy, chém đinh chặt sắt mà nói: "Đúng vậy, chúng ta vĩnh viễn là chị em tốt."Thấy cảnh này, nhân viên công tác kia kích động đến rơi nước mắt, nói: "Làm một fan CP, trước khi Uyển tần hắc hóa thì em có thể đưa ra một yêu cầu nho nhỏ được không?"Quý Thiển Ngưng, Lục Thanh Hoan: "Yêu cầu gì?"Nhân viên công tác: "Chính là cảnh Uyển tần dạy Lạc Nhân viết chữ ở trong phim đó, cảnh Uyển tần ôm Lạc Nhân từ phía sau."Quý Thiển Ngưng và Lục Thanh Hoan ăn ý mà liếc nhau, không nói gì, từ trong mắt đối phương đã thấy được đáp án.Vì để thỏa mãn yêu cầu nhân viên công tác mê phim này, các cô đã tái diễn lại cảnh Uyển tần và Lạc Nhân tương tác với nhau như trong phim.Nhân viên công tác kia giơ điện thoại lên cụp ảnh cho các cô, nói thầm: "Sao cứ quái quái thế nào ấy.
Thiển Ngưng mang bộ đồ sinh viên này trong trẻ hơn quá, Uyển tần hẳn là lớn hơn Lạc Nhân vài tuổi nhỉ?"Lục Thanh Hoan chợt nảy ra ý tưởng, nói: "Vậy đổi lại đây đi."Quý Thiển Ngưng không rõ tình huống là như thế nào thì đã bị Lục Thanh Hoan mạnh mẽ đổi vị trí.
Lục Thanh Hoan từ phía sau ôm lấy cô,